shī mián
失眠shī sè
失色shī shén
失神shī luò
失落shī shǒu
失守shī zōng
失踪shī lì
失利shī shǒu
失手shī wàng
失望shī yè
失业shī zú
失足shī diào
失掉shī mì
失密shī yuē
失约shī xìn
失信shī zhēn
失真shī tiáo
失调shī líng
失灵shī cháng
失常shī qù
失去shī cuò
失措shī suàn
失算shī chǒng
失宠shī cè
失策shī xiàn
失陷shī dàng
失当shī yīn
失音shī wù
失误shī lǐ
失礼shī cōng
失聪shī xiào
失效shī xuè
失血shī sù
失速shī shuǐ
失水shī sàn
失散shī yì
失意shī huǒ
失火shī què
失却shī zhí
失职shī zhòng
失重shī jiē
失节shī xiū
失修shī chuán
失传shī kòng
失控shī shēng
失声shī qiè
失窃shī shí
失实shī liàn
失恋shī jìn
失禁shī shì
失事shī zhāng shī zhì
失张失致shī zhāng shī zhì
失张失志shī zhāng shī zhì
失张失智shī hún luò pò
失魂落魄shī zhī jiāo bì
失之交臂shī hún sàng pò
失魂丧魄shī dào guǎ zhù
失道寡助shī jīng luò cǎi
失精落彩shī liú shū là
失留疎剌shī ér fù de
失而复得shī mǎ wáng yáng
失马亡羊shī zhī dōng yú
失之东隅shī shí luò shì
失时落势shī mǎ sài wēng
失马塞翁shī jīng dǎ guài
失惊打怪shī hún sàng dǎn
失魂丧胆shī hún dàng pò
失魂荡魄shī jīng dǎo guài
失惊倒怪shī zhū jiāo bì
失诸交臂shī zú luò shuǐ
失足落水shī zhāng mào shì
失张冒势jiān zhí
兼职gòng zhí
供职rèn zhí
任职cí zhí
辞职guān zhí
官职fù zhí
副职tiān zhí
天职běn zhí
本职zhuān zhí
专职jiàng zhí
降职chè zhí
撤职fù zhí
复职gōng zhí
公职wén zhí
文职gé zhí
革职jiù zhí
就职chèn zhí
称职tíng zhí
停职jūn zhí
军职qù zhí
去职lí zhí
离职tuì zhí
退职jiě zhí
解职jìn zhí
尽职diào zhí
调职shī zhí
失职dú zhí
渎职zhèng zhí
正职zài zhí
在职shù zhí
述职jiào zhí yuán
教职员shuāng zhí gōng
双职工kuàng zhí fèn shì
旷职偾事yǒu zhí wú quán
有职无权xuē zhí wéi mín
削职为民gōng zhí rén yuán
公职人员失责,黩职渎职,
尽职,
失职shīzhí
(1) 没有履行自己的hAo86.职责
例严重失职英neglect one's duty(2) 失业
英unemployment⒈ 失去常业;失所。
引《周礼·地官·大司徒》:“十日以世事教能,则民不失职。”
孙诒让正义:“职谓四民之常职。”
《史记·燕召公世家》:“召公巡行乡邑,有棠树,决狱政事其下,自伯侯至庶人各得其所,无失职者。”
宋司马光《请更张新法札子》:“而王安石不达政体,专用私见,变乱旧章,误先帝任使,遂致民多失职,閭里怨嗟。”
⒉ 怠忽职守;未尽职责。
引《左传·昭公七年》:“夫物物有其官,官修其方,朝夕思之。一日失职,则死及之。”
杜预注:“失职有罪。”
《诗·召南·采蘩序》:“夫人可以奉祭祀,则不失职矣。”
毛传:“不失职者,夙夜在公也。”
宋陆游《老学庵笔记》卷四:“曾子开封曲阜县子, 谢任伯封阳夏县伯。 曲阜,今仙源县 ; 阳夏,今城父县,方疏封时,已无二县矣。司封殆失职也。”
⒊ 失去职权。
引明王鏊《震泽长语·官制》:“光武中兴,身亲庶务,事归臺阁,尚书始重,而西汉公卿稍以失职矣。”
⒋ 越职。
引宋叶梦得《石林燕语》卷八:“召学士王禹玉草制, 禹玉辞曰:‘当使舍人院草敕尔,学士非所预,不敢失职也。’”
疏于职务,未尽职责。