hé hū
合乎sì hū
似乎jìn hū
近乎zài hu
在乎rè hu
热乎jī hū
几乎xié hu
邪乎wū hū
乌乎guān hū
关乎wū hū
恶乎shén hū qí shén
神乎其神zhuó hū bù qún
卓乎不群chū hū yì liào
出乎意料què hū bù bá
确乎不拔chēng hū hòu yǐ
瞠乎后已chēng hū qí hòu
瞠乎其后chū hū yì biǎo
出乎意表wēi hū qí wēi
微乎其微chū hū yì wài
出乎意外chū hū yù liào
出乎预料nán hū qí nán
难乎其难gōng hū yì duān
攻乎异端miǎo hū qí xiǎo
眇乎其小chāo hū xún cháng
超乎寻常yì hū xún cháng
异乎寻常chēng hū hòu yǐ
瞠乎后矣wàng hū qí xíng
忘乎其形shén hū qí jì
神乎其技yǎn hū qí rán
俨乎其然duàn hū bù kě
断乎不可jiǒng hū bù tóng
迥乎不同wú hū bù kě
无乎不可zhī hū zhě yě
之乎者也nán hū wéi jì
难乎为继nán hū wéi qíng
难乎为情wàng hū suǒ yǐ
忘乎所以tǔ ěr qí
土耳其fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难qià rú qí fèn
恰如其分ài fēi qí dào
爱非其道fàn fàn qí cí
泛泛其词dú shàn qí shēn
独善其身shì rú qí fèn
适如其分bù ān qí shì
不安其室shēn lín qí jìng
身临其境dòng chá qí jiān
洞察其奸zì shí qí lì
自食其力kuā kuā qí tán
夸夸其谈shén hū qí shén
神乎其神wú chū qí yòu
无出其右shì dé qí fǎn
适得其反bù shèng qí rèn
不胜其任liǎng quán qí měi
两全其美lè zài qí zhōng
乐在其中ruò wú qí shì
若无其事bù yàn qí fán
不厌其烦bù dé qí suǒ
不得其所bù dé qí sǐ
不得其死dú xíng qí shì
独行其是shǎn shuò qí cí
闪烁其词zì shí qí guǒ
自食其果gè xíng qí dào
各行其道bù sī qí lì
不私其利zhèng zhòng qí cí
郑重其辞zì dé qí lè
自得其乐wù shāng qí lèi
物伤其类zì shí qí yán
自食其言gè xíng qí shì
各行其是zhé rén qí wěi
哲人其萎zuò xiǎng qí chéng
坐享其成miǎn wéi qí nán
勉为其难shǎn shuò qí cí
闪烁其辞shàng xià qí shǒu
上下其手niè zú qí jiān
蹑足其间bù fá qí rén
不乏其人zuò xiǎng qí gōng
坐享其功zì qǔ qí huò
自取其祸wù jìn qí yòng
物尽其用sān jiān qí kǒu
三缄其口yán guò qí shí
言过其实nǐ fēi qí lún
拟非其伦nǐ fēi qí lún
儗非其伦fá dāng qí zuì
罚当其罪huái bì qí zuì
怀璧其罪chēng hū qí hòu
瞠乎其后míng fù qí shí
名副其实míng fú qí shí
名符其实xū yǒu qí biǎo
虚有其表wēi hū qí wēi
微乎其微gè cóng qí zhì
各从其志gè cóng qí lèi
各从其类bù gǎi qí lè
不改其乐gè wèi qí zhǔ
各为其主bù yàn qí xiáng
不厌其详nán hū qí nán
难乎其难bīng zài qí jǐng
兵在其颈shèn zhòng qí shì
慎重其事zhèng zhòng qí shì
郑重其事bù shèng qí fán
不胜其烦bù shèng qí kǔ
不胜其苦bù jì qí shù
不计其数zài bù qí rán
再不其然rén jìn qí cái
人尽其才miǎo hū qí xiǎo
眇乎其小huì féng qí shì
会逢其适yòng fēi qí rén
用非其人dà zhāng qí cí
大张其词èr sān qí cāo
二三其操zhāng dà qí cí
张大其辞cè shēn qí jiān
厕身其间cè zú qí jiān
厕足其间wén guò qí shí
文过其实dòng zhú qí jiān
洞烛其奸dòng xī qí jiān
洞悉其奸dòng jiàn qí jiān
洞见其奸dé shòu qí jiān
得售其奸yǐ shòu qí jiān
以售其奸sān shé qí gōng
三折其肱dú shàn qí měi
独擅其美wǔ shì qí chāng
五世其昌yǒng shì qí fāng
永世其芳shì jì qí měi
世济其美hán hú qí cí
含糊其辞yī fǎn qí dào
一反其道guò shèn qí cí
过甚其辞yǐn yuē qí cí
隐约其辞gè dé qí suǒ
各得其所yù chéng qí měi
玉成其美chēng hū qí hòu
瞠呼其后wàng hū qí xíng
忘乎其形shén hū qí jì
神乎其技rú wú qí shì
如无其事jiá jiá qí nán
戛戛其难shì dāng qí chōng
适当其冲shǒu dāng qí chōng
首当其冲kuā dà qí cí
夸大其词qū jìn qí tài
曲尽其态sǐ dé qí suǒ
死得其所rì yuè qí chú
日月其除qǔ jìn qí miào
曲尽其妙tū rú qí lái
突如其来guǒ bù qí rán
果不其然zhù zhóu qí kōng
杼柚其空tiān jiǎ qí nián
天假其年yǐn yuē qí cí
隐约其词zhāng dà qí cí
张大其词zhāng dà qí shì
张大其事zhāng huáng qí shì
张皇其事gù shèn qí cí
故甚其词guò shèn qí cí
过甚其词zhī wú qí cí
支吾其词fǎn zhì qí shēn
反治其身hán hu qí cí
含糊其词míng guò qí shí
名过其实tiān jiǎ qí biàn
天假其便tiān duó qí pò
天夺其魄tiān yòu qí zhōng
天诱其衷tán guò qí shí
谈过其实mò míng qí miào
莫名其妙guǒ rú qí yán
果如其言lǐ guò qí cí
理过其辞kuā dà qí cí
夸大其辞shùn cóng qí měi
顺从其美gè xíng qí zhì
各行其志gè sī qí shì
各司其事gè jìn qí zé
各尽其责gè dé qí yí
各得其宜yǎn hū qí rán
俨乎其然shēn dāng qí jìng
身当其境zì yuán qí shuō
自圆其说dú xíng qí dào
独行其道èr sān qí yì
二三其意èr sān qí jié
二三其节èr sān qí dé
二三其德shì dāng qí shí
适当其时yán tí qí ěr
言提其耳lián dǐ qí xì
连抵其隙suì yù qí mò
岁聿其莫yǔn zhí qí zhōng
允执其中tài shān qí tuí
泰山其颓bù yàn qí fán
不厌其繁shì jū qí fǎn
适居其反qióng jí qí miào
穷极其妙shēn rù qí jìng
身入其境bù zhī qí xiáng
不知其详qī yǐ qí fāng
欺以其方gōng féng qí shèng
躬逢其盛dì jìn qí lì
地尽其利shì féng qí shí
适逢其时shì féng qí huì
适逢其会gōng féng qí shèng
恭逢其盛mí féng qí què
弥缝其阙tú yǒu qí míng
徒有其名zì qǔ qí jiù
自取其咎gāo xià qí shǒu
高下其手zì xíng qí shì
自行其是gè rú qí yì
各如其意jiāng shùn qí měi
将顺其美yù guò qí shí
誉过其实tǔ ěr qí rén
土耳其人sī guī qí cí
思归其雌guǐ kàn qí shì
鬼瞰其室mò míng qí miào
莫明其妙rén bǎi qí shēn
人百其身shēn lì qí jìng
身历其境xīn zhī qí yì
心知其意mǎ niú qí fēng
马牛其风yǐ shòu qí jì
以售其伎qīn lín qí jìng
亲临其境shě wǒ qí shuí
舍我其谁qū jìn qí qiǎo
曲尽其巧bù kān qí yōu
不堪其忧shǔ dé qí lóng
蜀得其龙yǒu zuò qí máng
有作其芒wén sì qí rén
文似其人wén rú qí rén
文如其人yù chéng qí shì
玉成其事qín shī qí lù
秦失其鹿fèi fēi qí zhǔ
吠非其主bó shì hòu
博士后huáng tài hòu
皇太后qián qián hòu hòu
前前后后bù rén hòu chén
步人后尘qián qián hòu hòu
前前后后sōng bǎi hòu diāo
松柏后凋qián bá hòu zhì
前跋后疐dù jué hòu huàn
杜绝后患liú fāng hòu shì
流芳后世zǐ sūn hòu bèi
子孙后辈yǐ guān hòu xiào
以观后效qián jù hòu gōng
前倨后恭xiān lǐ hòu bīng
先礼后兵tí jiǎng hòu bèi
提奖后辈zǐ sūn hòu dài
子孙后代bì ér hòu yǐ
毙而后已sǐ ér hòu yǐ
死而后已chēng hū hòu yǐ
瞠乎后已yǐ jué hòu huàn
以绝后患xiān kǔ hòu tián
先苦后甜xiān shēng hòu shí
先声后实qián pū hòu jì
前仆后继qián pū hòu qǐ
前仆后起jìng shì hòu shí
敬事后食wǎn shēng hòu xué
晚生后学zé pī hòu shì
泽被后世xiān lái hòu dào
先来后到fàng mǎ hòu pào
放马后炮míng chuí hòu shì
名垂后世xiān yōu hòu lè
先忧后乐xiān xiào hòu hào
先笑后号chēng hū hòu yǐ
瞠乎后矣qián hū hòu yōng
前呼后拥qióng ér hòu gōng
穷而后工xiān duàn hòu wén
先断后闻xiān hé hòu hǎi
先河后海chuí yù hòu kūn
垂裕后昆yáng míng hòu shì
扬名后世tuì yǒu hòu yán
退有后言miàn cóng hòu yán
面从后言qián zhē hòu yōng
前遮后拥xiān zhǎn hòu zòu
先斩后奏xiān yōu hòu xǐ
先忧后喜sǐ ér hòu zhǐ
死而后止yí xiào hòu rén
贻笑后人xiān hào hòu xiào
先号后笑qián yīn hòu guǒ
前因后果qián màn hòu gōng
前慢后恭huáng tiān hòu tǔ
皇天后土qián yǎng hòu hé
前仰后合qiǎng ér hòu kě
强而后可qián fù hòu jì
前赴后继bù gān hòu rén
不甘后人yǐ wéi hòu tú
以为后图xiān nán hòu huò
先难后获qián mù hòu fán
前目后凡qián zhān hòu gù
前瞻后顾qián hé hòu yǎng
前合后仰qián fǔ hòu yǎng
前俯后仰xiān rén hòu jǐ
先人后己qián gē hòu wǔ
前歌后舞xiān hào hòu qìng
先号后庆qián hé hòu yǎn
前合后偃bù gǎn hòu rén
不敢后人qián jù hòu bēi
前倨后卑xiān gōng hòu sī
先公后私cháng lǜ hòu gù
长虑后顾xiān huā hòu guǒ
先花后果qián jiē hòu xiàng
前街后巷qián jīn hòu jū
前襟后裾yòu yè hòu jìn
诱掖后进yíng kē hòu jìn
盈科后进xiǎo zǐ hòu shēng
小子后生huì shì hòu sù
绘事后素qián fù hòu jiè
前覆后戒qián pú hòu bó
前仆后踣qián sī hòu xiǎng
前思后想qián wǎn hòu tuī
前挽后推qián wēi hòu zé
前危后则不可企及,难望项背望尘莫及,
身先士卒,猛着先鞭,并驾齐驱,
瞠乎其后chēnghūqíhòu
(1) 在(好工具.)后面干瞪眼,想赶而赶不上。形容远远落在后头
英be left far behind, without any hope of catching up⒈ 亦省作“瞠后”。
引语出《庄子·田子方》:“夫子奔逸絶尘,而回瞠若乎后矣!”
元王恽《创建伊洛五贤祠堂记》:“若扳援昔贤,则不肖年迫衰老,懒於笔研,又瞠乎其后。”
明胡应麟《诗薮·近体上》:“‘片云天共远,永夜月同孤,落日心犹壮,秋风病欲苏。’含阔大於沉深…… 杜集大成,五言律尤可见者。 高(高适 )、 岑(岑参 )瞠乎其后。”
清沉德潜《说诗晬语》:“尔时徐(徐陵 )、 庾(庾信 )并名,恐孝穆(徐陵 )华词,瞠乎其后。”
梁启超《释革》:“蛰处于一小天地之中,不与大局相关係,时势既奔軼絶尘,而我犹瞠乎其后。”
严复《论教育书》:“况彼中凭藉先业,岁有异而月更新,学者蘄免瞠后之忧。”
瞪大眼睛在后遥望。比喻落后很多,追赶不上。参见「瞠乎后矣」条。
瞠:瞪眼。在后面直瞪眼;赶不上。形容远远地落在别人后面。
庄周《庄子 田子方》:“夫子奔逸绝尘,而回瞠若乎后矣!”
乾隆朝的“十全武功”固然瞠乎其后,就是康熙朝的平三藩之乱,论规模、论艰难,也都不如。(高阳《玉座珠帘》上册)
望尘莫及、不可企及、难望项背
并驾齐驱
瞠乎其后偏正式;作谓语;用于书面语。
查看更多
瞠读音:chēng
瞠chēng(动)〈书〉瞪着眼睛看。
乎读音:hū乎hū(1)(助词)〈书〉表示疑问;跟“吗”相同:王侯将相宁有种~?(2)(助词)〈书〉表示选择的疑问;跟“呢”相同:然~?否~?(3)(助词)〈书〉表示揣度;跟“吧”相同:成败兴亡之机;其在斯~?(4)(助词)动词后缀;作用跟“于”相同:在~|无须~|出~意料|合~规律|超~寻常。(5)(助词)形容词或副词后缀:巍巍~|郁郁~|迥~不同|确~重要。(6)(叹)〈书〉跟“啊”相同:天~!
其读音:qí[ qí ]
1. 第三人物代词,相当于“他(她)”、“他们(她们)”、“它(它们)”;“他(她)的”、“他们(她们)的”、“它(们)的”:各得其所。莫名其妙。三缄其口。独行其是。自食其果。
2. 指示代词,相当于“那”、“那个”、“那些”:其他。其余。其次。文如其人。名副其实。言过其实。
3. 那里面的:其中。只知其一,不知其二。
4. 连词,相当于“如果”、“假使”:“其如是,熟能御之?”
5. 助词,表示揣测、反诘、命令、劝勉:“其如土石何?”
6. 词尾,在副词后:极其快乐。大概其。
后读音:hòu1.方位词。在背面的(指空间,跟“前”相对):~门。村前村~。
2.方位词。未来的;较晚的(指时间,跟“前、先”相对):~天。日~。~辈。先来~到。
3.方位词。次序靠近末尾的(跟“前、先”相对):~排。~十五名。
4.后代的人,指子孙等:无~。
5.君主的妻子:皇~。~妃。
6.古代称君主:商之先~。
7.姓。