shēn fèn
身份shēn bǎn
身板shēn tǐ
身体shēn jià
身价shēn shǒu
身手shēn xīn
身心shēn qū
身躯shēn yǐng
身影shēn duàn
身段shēn cái
身材shēn shì
身世shēn fen
身分shēn cháng
身长shēn yùn
身孕shēn zi
身子shēn shòu
身受shēn gāo
身高shēn shang
身上shēn hòu
身后shēn zī
身姿shēn fèn zhèng
身分证shēn zuò shēn dāng
身做身当shēn yuǎn xīn jìn
身远心近shēn lín qí jìng
身临其境shēn qiáng lì zhuàng
身强力壮shēn míng jù bài
身名俱败shēn bài míng huī
身败名隳shēn bài míng liè
身败名裂shēn sǐ míng rǔ
身死名辱shēn fèi míng liè
身废名裂shēn jià bǎi bèi
身价百倍shēn bù yù shí
身不遇时shēn jīng bǎi zhàn
身经百战shēn míng jù tai
身名俱泰shēn míng jù miè
身名俱灭shēn bù yóu zhǔ
身不由主shēn xiān shì zhòng
身先士众shēn jià bèi zēng
身价倍增shēn jì hǔ wěn
身寄虎吻shēn wài zhī wù
身外之物shēn tǐ fā fū
身体发肤shēn tǐ sù zhì
身体素质shēn qīng yán wēi
身轻言微shēn wēi yán qīng
身微言轻shēn tǐ lì xíng
身体力行shēn wú fēn wén
身无分文shēn wú cháng wù
身无长物shēn xīn jiāo bìng
身心交病shēn bù yóu jǐ
身不由己shēn dān lì bó
身单力薄shēn huái liù jiǎ
身怀六甲shēn hòu xiāo tiáo
身后萧条shēn cāo jǐng jiù
身操井臼shēn xīn jiàn kāng
身心健康shēn qīng tǐ jiàn
身轻体健shēn tuì gōng chéng
身退功成shēn xiān shì zú
身先士卒shēn wú cùn tiě
身无寸铁shēn xiān zhāo lù
身先朝露shēn pín rú xǐ
身贫如洗shēn wú cháng chù
身无长处shēn shǒu yì chù
身首异处shēn shǒu yì dì
身首异地shēn shǒu fēn lí
身首分离shēn wú lì zhuī
身无立锥shēn xīn jiāo cuì
身心交瘁shēn wú cùn lǚ
身无寸缕shēn wēi lì báo
身微力薄shēn míng liǎng tai
身名两泰shēn dāng qí jìng
身当其境shēn dāng shǐ shí
身当矢石shēn yáo xīn ěr
身遥心迩shēn rù qí jìng
身入其境shēn fēi mù shí
身非木石shēn xiǎn míng yáng
身显名扬shēn fèn bù míng
身分不明shēn jiā xìng mìng
身家性命shēn zì wéi zhī
身自为之shēn lì qí jìng
身历其境shēn wú zé xíng
身无择行tǔ ěr qí
土耳其fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难qià rú qí fèn
恰如其分ài fēi qí dào
爱非其道fàn fàn qí cí
泛泛其词dú shàn qí shēn
独善其身shì rú qí fèn
适如其分bù ān qí shì
不安其室shēn lín qí jìng
身临其境dòng chá qí jiān
洞察其奸zì shí qí lì
自食其力kuā kuā qí tán
夸夸其谈shén hū qí shén
神乎其神wú chū qí yòu
无出其右shì dé qí fǎn
适得其反bù shèng qí rèn
不胜其任liǎng quán qí měi
两全其美lè zài qí zhōng
乐在其中ruò wú qí shì
若无其事bù yàn qí fán
不厌其烦bù dé qí suǒ
不得其所bù dé qí sǐ
不得其死dú xíng qí shì
独行其是shǎn shuò qí cí
闪烁其词zì shí qí guǒ
自食其果gè xíng qí dào
各行其道bù sī qí lì
不私其利zhèng zhòng qí cí
郑重其辞zì dé qí lè
自得其乐wù shāng qí lèi
物伤其类zì shí qí yán
自食其言gè xíng qí shì
各行其是zhé rén qí wěi
哲人其萎zuò xiǎng qí chéng
坐享其成miǎn wéi qí nán
勉为其难shǎn shuò qí cí
闪烁其辞shàng xià qí shǒu
上下其手niè zú qí jiān
蹑足其间bù fá qí rén
不乏其人zuò xiǎng qí gōng
坐享其功zì qǔ qí huò
自取其祸wù jìn qí yòng
物尽其用sān jiān qí kǒu
三缄其口yán guò qí shí
言过其实nǐ fēi qí lún
拟非其伦nǐ fēi qí lún
儗非其伦fá dāng qí zuì
罚当其罪huái bì qí zuì
怀璧其罪chēng hū qí hòu
瞠乎其后míng fù qí shí
名副其实míng fú qí shí
名符其实xū yǒu qí biǎo
虚有其表wēi hū qí wēi
微乎其微gè cóng qí zhì
各从其志gè cóng qí lèi
各从其类bù gǎi qí lè
不改其乐gè wèi qí zhǔ
各为其主bù yàn qí xiáng
不厌其详nán hū qí nán
难乎其难bīng zài qí jǐng
兵在其颈shèn zhòng qí shì
慎重其事zhèng zhòng qí shì
郑重其事bù shèng qí fán
不胜其烦bù shèng qí kǔ
不胜其苦bù jì qí shù
不计其数zài bù qí rán
再不其然rén jìn qí cái
人尽其才miǎo hū qí xiǎo
眇乎其小huì féng qí shì
会逢其适yòng fēi qí rén
用非其人dà zhāng qí cí
大张其词èr sān qí cāo
二三其操zhāng dà qí cí
张大其辞cè shēn qí jiān
厕身其间cè zú qí jiān
厕足其间wén guò qí shí
文过其实dòng zhú qí jiān
洞烛其奸dòng xī qí jiān
洞悉其奸dòng jiàn qí jiān
洞见其奸dé shòu qí jiān
得售其奸yǐ shòu qí jiān
以售其奸sān shé qí gōng
三折其肱dú shàn qí měi
独擅其美wǔ shì qí chāng
五世其昌yǒng shì qí fāng
永世其芳shì jì qí měi
世济其美hán hú qí cí
含糊其辞yī fǎn qí dào
一反其道guò shèn qí cí
过甚其辞yǐn yuē qí cí
隐约其辞gè dé qí suǒ
各得其所yù chéng qí měi
玉成其美chēng hū qí hòu
瞠呼其后wàng hū qí xíng
忘乎其形shén hū qí jì
神乎其技rú wú qí shì
如无其事jiá jiá qí nán
戛戛其难shì dāng qí chōng
适当其冲shǒu dāng qí chōng
首当其冲kuā dà qí cí
夸大其词qū jìn qí tài
曲尽其态sǐ dé qí suǒ
死得其所rì yuè qí chú
日月其除qǔ jìn qí miào
曲尽其妙tū rú qí lái
突如其来guǒ bù qí rán
果不其然zhù zhóu qí kōng
杼柚其空tiān jiǎ qí nián
天假其年yǐn yuē qí cí
隐约其词zhāng dà qí cí
张大其词zhāng dà qí shì
张大其事zhāng huáng qí shì
张皇其事gù shèn qí cí
故甚其词guò shèn qí cí
过甚其词zhī wú qí cí
支吾其词fǎn zhì qí shēn
反治其身hán hu qí cí
含糊其词míng guò qí shí
名过其实tiān jiǎ qí biàn
天假其便tiān duó qí pò
天夺其魄tiān yòu qí zhōng
天诱其衷tán guò qí shí
谈过其实mò míng qí miào
莫名其妙guǒ rú qí yán
果如其言lǐ guò qí cí
理过其辞kuā dà qí cí
夸大其辞shùn cóng qí měi
顺从其美gè xíng qí zhì
各行其志gè sī qí shì
各司其事gè jìn qí zé
各尽其责gè dé qí yí
各得其宜yǎn hū qí rán
俨乎其然shēn dāng qí jìng
身当其境zì yuán qí shuō
自圆其说dú xíng qí dào
独行其道èr sān qí yì
二三其意èr sān qí jié
二三其节èr sān qí dé
二三其德shì dāng qí shí
适当其时yán tí qí ěr
言提其耳lián dǐ qí xì
连抵其隙suì yù qí mò
岁聿其莫yǔn zhí qí zhōng
允执其中tài shān qí tuí
泰山其颓bù yàn qí fán
不厌其繁shì jū qí fǎn
适居其反qióng jí qí miào
穷极其妙shēn rù qí jìng
身入其境bù zhī qí xiáng
不知其详qī yǐ qí fāng
欺以其方gōng féng qí shèng
躬逢其盛dì jìn qí lì
地尽其利shì féng qí shí
适逢其时shì féng qí huì
适逢其会gōng féng qí shèng
恭逢其盛mí féng qí què
弥缝其阙tú yǒu qí míng
徒有其名zì qǔ qí jiù
自取其咎gāo xià qí shǒu
高下其手zì xíng qí shì
自行其是gè rú qí yì
各如其意jiāng shùn qí měi
将顺其美yù guò qí shí
誉过其实tǔ ěr qí rén
土耳其人sī guī qí cí
思归其雌guǐ kàn qí shì
鬼瞰其室mò míng qí miào
莫明其妙rén bǎi qí shēn
人百其身shēn lì qí jìng
身历其境xīn zhī qí yì
心知其意mǎ niú qí fēng
马牛其风yǐ shòu qí jì
以售其伎qīn lín qí jìng
亲临其境shě wǒ qí shuí
舍我其谁qū jìn qí qiǎo
曲尽其巧bù kān qí yōu
不堪其忧shǔ dé qí lóng
蜀得其龙yǒu zuò qí máng
有作其芒wén sì qí rén
文似其人wén rú qí rén
文如其人yù chéng qí shì
玉成其事qín shī qí lù
秦失其鹿fèi fēi qí zhǔ
吠非其主推己及人,当仁不让,身入其境,身当其境,设身处地,
隔岸观火,隔山观虎斗道听途说,隔靴搔痒,
身临其境shēnlínqíjìng
(1) 亲自到了那个境地,获得某种切身感受
(.好工具)英be personally on the scene;go through the situation personally⒈ 谓亲身面临那种境地。
引《三侠五义》第六五回:“及至身临其境,只落得‘原来如此’四个大字,毫无一点的情趣。”
鲁迅《华盖集续编·记“发薪”》:“但这不过是一个大意,此外的事,倘非身临其境,实在有些说不清。”
郭小川《出钢的时候》诗:“一切身临其境的人都会称心悦目。”
亦作“身当其境”、“身歷其境”。 鲁迅《华盖集续编·记“发薪”》:“我近来倒是明白了,身历其境的小事,尚且参不透,说不清,更何况那些高尚伟大,不甚了然的事业?”
郭沫若《洪波曲》第七章六:“可惜这些资料,我在目前不能得到,我不能写出些更具体的事实来,使未身当其境的朋友们也同样感泣一下。”
范文澜《中国近代史》第八章:“这种不忍想像的灾难,身当其境的农民该是多么惨痛!”
亲自到达那地方。《三侠五义.第六五回》:「及至身临其境,只落得『原来如此』四个大字。」也作「身当其境」。
身:亲身;临:到;其:那个;境:环境;地方。亲身到过那个地方。
明 袁宏道《八识略说序》:“向非身历其境,恶能穷其边崖,指其归宿者哉!”
这篇散文把桂林山水描写得形象逼真,读完使人有身临其境的感觉。
设身处地、推己及人、当仁不让、身当其境
隔靴搔痒、道听途说、隔山观虎斗、隔岸观火
身临其境主谓式;作谓语、宾语、定语;含褒义。
查看更多
身读音:shēn
身shēn(1)(名)身体:~上。(2)(名)指生命:奋不顾~。(3)(名)自己;本身:以~作则。(4)(名)人的品格和修养:修~。(5)(名)物体的中部或主要部分:车~|船~。(6)(名)(~儿)(量)用于衣服:做两~儿制服。
临读音:lín临lín(1)基本义:靠近;对着:靠近;对着(2)(动)来到;到达:光~|苑~|身~其境。(3)(副)将要;快要:~别|~睡|~产。(4)(动)照着字画摹仿:~摹|~贴|~画。(5)(Lín)姓。
其读音:qí[ qí ]
1. 第三人物代词,相当于“他(她)”、“他们(她们)”、“它(它们)”;“他(她)的”、“他们(她们)的”、“它(们)的”:各得其所。莫名其妙。三缄其口。独行其是。自食其果。
2. 指示代词,相当于“那”、“那个”、“那些”:其他。其余。其次。文如其人。名副其实。言过其实。
3. 那里面的:其中。只知其一,不知其二。
4. 连词,相当于“如果”、“假使”:“其如是,熟能御之?”
5. 助词,表示揣测、反诘、命令、劝勉:“其如土石何?”
6. 词尾,在副词后:极其快乐。大概其。
境读音:jìng境jìng(1)(名)疆界;边界:国~|入~。(2)(名)地方;区域:渐入佳~|如入无人之~。(3)(名)境况;境地:家~|处~|事过~迁。