tǔ ěr qí
土耳其fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难fàn fàn qí cí
泛泛其词kuā kuā qí tán
夸夸其谈jiá jiá qí nán
戛戛其难qià rú qí fèn
恰如其分ài fēi qí dào
爱非其道fàn fàn qí cí
泛泛其词dú shàn qí shēn
独善其身shì rú qí fèn
适如其分bù ān qí shì
不安其室shēn lín qí jìng
身临其境dòng chá qí jiān
洞察其奸zì shí qí lì
自食其力kuā kuā qí tán
夸夸其谈shén hū qí shén
神乎其神wú chū qí yòu
无出其右shì dé qí fǎn
适得其反bù shèng qí rèn
不胜其任liǎng quán qí měi
两全其美lè zài qí zhōng
乐在其中ruò wú qí shì
若无其事bù yàn qí fán
不厌其烦bù dé qí suǒ
不得其所bù dé qí sǐ
不得其死dú xíng qí shì
独行其是shǎn shuò qí cí
闪烁其词zì shí qí guǒ
自食其果gè xíng qí dào
各行其道bù sī qí lì
不私其利zhèng zhòng qí cí
郑重其辞zì dé qí lè
自得其乐wù shāng qí lèi
物伤其类zì shí qí yán
自食其言gè xíng qí shì
各行其是zhé rén qí wěi
哲人其萎zuò xiǎng qí chéng
坐享其成miǎn wéi qí nán
勉为其难shǎn shuò qí cí
闪烁其辞shàng xià qí shǒu
上下其手niè zú qí jiān
蹑足其间bù fá qí rén
不乏其人zuò xiǎng qí gōng
坐享其功zì qǔ qí huò
自取其祸wù jìn qí yòng
物尽其用sān jiān qí kǒu
三缄其口yán guò qí shí
言过其实nǐ fēi qí lún
拟非其伦nǐ fēi qí lún
儗非其伦fá dāng qí zuì
罚当其罪huái bì qí zuì
怀璧其罪chēng hū qí hòu
瞠乎其后míng fù qí shí
名副其实míng fú qí shí
名符其实xū yǒu qí biǎo
虚有其表wēi hū qí wēi
微乎其微gè cóng qí zhì
各从其志gè cóng qí lèi
各从其类bù gǎi qí lè
不改其乐gè wèi qí zhǔ
各为其主bù yàn qí xiáng
不厌其详nán hū qí nán
难乎其难bīng zài qí jǐng
兵在其颈shèn zhòng qí shì
慎重其事zhèng zhòng qí shì
郑重其事bù shèng qí fán
不胜其烦bù shèng qí kǔ
不胜其苦bù jì qí shù
不计其数zài bù qí rán
再不其然rén jìn qí cái
人尽其才miǎo hū qí xiǎo
眇乎其小huì féng qí shì
会逢其适yòng fēi qí rén
用非其人dà zhāng qí cí
大张其词èr sān qí cāo
二三其操zhāng dà qí cí
张大其辞cè shēn qí jiān
厕身其间cè zú qí jiān
厕足其间wén guò qí shí
文过其实dòng zhú qí jiān
洞烛其奸dòng xī qí jiān
洞悉其奸dòng jiàn qí jiān
洞见其奸dé shòu qí jiān
得售其奸yǐ shòu qí jiān
以售其奸sān shé qí gōng
三折其肱dú shàn qí měi
独擅其美wǔ shì qí chāng
五世其昌yǒng shì qí fāng
永世其芳shì jì qí měi
世济其美hán hú qí cí
含糊其辞yī fǎn qí dào
一反其道guò shèn qí cí
过甚其辞yǐn yuē qí cí
隐约其辞gè dé qí suǒ
各得其所yù chéng qí měi
玉成其美chēng hū qí hòu
瞠呼其后wàng hū qí xíng
忘乎其形shén hū qí jì
神乎其技rú wú qí shì
如无其事jiá jiá qí nán
戛戛其难shì dāng qí chōng
适当其冲shǒu dāng qí chōng
首当其冲kuā dà qí cí
夸大其词qū jìn qí tài
曲尽其态sǐ dé qí suǒ
死得其所rì yuè qí chú
日月其除qǔ jìn qí miào
曲尽其妙tū rú qí lái
突如其来guǒ bù qí rán
果不其然zhù zhóu qí kōng
杼柚其空tiān jiǎ qí nián
天假其年yǐn yuē qí cí
隐约其词zhāng dà qí cí
张大其词zhāng dà qí shì
张大其事zhāng huáng qí shì
张皇其事gù shèn qí cí
故甚其词guò shèn qí cí
过甚其词zhī wú qí cí
支吾其词fǎn zhì qí shēn
反治其身hán hu qí cí
含糊其词míng guò qí shí
名过其实tiān jiǎ qí biàn
天假其便tiān duó qí pò
天夺其魄tiān yòu qí zhōng
天诱其衷tán guò qí shí
谈过其实mò míng qí miào
莫名其妙guǒ rú qí yán
果如其言lǐ guò qí cí
理过其辞kuā dà qí cí
夸大其辞shùn cóng qí měi
顺从其美gè xíng qí zhì
各行其志gè sī qí shì
各司其事gè jìn qí zé
各尽其责gè dé qí yí
各得其宜yǎn hū qí rán
俨乎其然shēn dāng qí jìng
身当其境zì yuán qí shuō
自圆其说dú xíng qí dào
独行其道èr sān qí yì
二三其意èr sān qí jié
二三其节èr sān qí dé
二三其德shì dāng qí shí
适当其时yán tí qí ěr
言提其耳lián dǐ qí xì
连抵其隙suì yù qí mò
岁聿其莫yǔn zhí qí zhōng
允执其中tài shān qí tuí
泰山其颓bù yàn qí fán
不厌其繁shì jū qí fǎn
适居其反qióng jí qí miào
穷极其妙shēn rù qí jìng
身入其境bù zhī qí xiáng
不知其详qī yǐ qí fāng
欺以其方gōng féng qí shèng
躬逢其盛dì jìn qí lì
地尽其利shì féng qí shí
适逢其时shì féng qí huì
适逢其会gōng féng qí shèng
恭逢其盛mí féng qí què
弥缝其阙tú yǒu qí míng
徒有其名zì qǔ qí jiù
自取其咎gāo xià qí shǒu
高下其手zì xíng qí shì
自行其是gè rú qí yì
各如其意jiāng shùn qí měi
将顺其美yù guò qí shí
誉过其实tǔ ěr qí rén
土耳其人sī guī qí cí
思归其雌guǐ kàn qí shì
鬼瞰其室mò míng qí miào
莫明其妙rén bǎi qí shēn
人百其身shēn lì qí jìng
身历其境xīn zhī qí yì
心知其意mǎ niú qí fēng
马牛其风yǐ shòu qí jì
以售其伎qīn lín qí jìng
亲临其境shě wǒ qí shuí
舍我其谁qū jìn qí qiǎo
曲尽其巧bù kān qí yōu
不堪其忧shǔ dé qí lóng
蜀得其龙yǒu zuò qí máng
有作其芒wén sì qí rén
文似其人wén rú qí rén
文如其人yù chéng qí shì
玉成其事qín shī qí lù
秦失其鹿fèi fēi qí zhǔ
吠非其主lǎo dà nán
老大难liàn liàn nán shě
恋恋难舍luò luò nán hé
落落难合liàn liàn nán shě
恋恋难舍luò luò nán hé
落落难合liàn liàn nán shě
恋恋难舍zhì ài nán xíng
窒碍难行zài jié nán táo
在劫难逃àn jiàn nán fáng
暗箭难防jiā zéi nán fáng
家贼难防jié ào nán xùn
桀骜难驯gū zhǎng nán míng
孤掌难鸣yī mù nán zhī
一木难支wěi bā nán cáng
尾巴难藏qí hǔ nán xià
骑虎难下dú mù nán zhī
独木难支shuǐ fù nán shōu
水覆难收bái xuě nán hé
白雪难和yǒu kǒu nán yán
有口难言bǎi huì nán biàn
百喙难辩yǒu kǒu nán biàn
有口难辩qiān zǎi nán yù
千载难遇qiān zǎi nán féng
千载难逢bǎi nián nán yù
百年难遇bǎi huì nán cí
百喙难辞bǎi kǒu nán fēn
百口难分zuì zé nán táo
罪责难逃yī yán nán jìn
一言难尽zì shēn nán bǎo
自身难保bǐng xìng nán yí
禀性难移jiān bèi nán wàng
肩背难望yǒu kǒu nán fēn
有口难分zhòng kǒu nán tiáo
众口难调qì shǔ nán tóu
器鼠难投yǒu jiā nán bēn
有家难奔miàn yǒu nán sè
面有难色yǒu zhì nán chóu
有志难酬yǒu chì nán fēi
有翅难飞yǒu guó nán tóu
有国难投běn xìng nán yí
本性难移jī xí nán gǎi
积习难改cùn bù nán yí
寸步难移jī zhòng nán fǎn
积重难返jié shù nán táo
劫数难逃qìng bǐ nán shū
磬笔难书qìng bǐ nán shū
罄笔难书shèng yàn nán zài
盛筵难再jí zhòng nán fǎn
极重难返yǒu kǒu nán kāi
有口难开yǒu kǒu nán zhāng
有口难张bīng shān nán kào
冰山难靠jiù bìng nán yī
旧病难医shàn cái nán shě
善财难舍zào bái nán fēn
皂白难分xiǔ mù nán diāo
朽木难雕zhuó fà nán shǔ
擢发难数cùn bù nán xíng
寸步难行rén cái cái dé
人才难得cái dà nán yòng
才大难用cái dà nán yòng
材大难用mò shì nán wàng
没世难忘xiǔ mù nán diāo
朽木难彫màn cǎo nán chú
蔓草难除rén xīn nán cè
人心难测shén guǐ nán cè
神鬼难测chā chì nán fēi
插翅难飞gēng pú nán shǔ
更仆难数nǚ dà nán liú
女大难留chā chì nán táo
插翅难逃chén kē nán qǐ
沉疴难起qīng chūn nán zài
青春难再shèng yàn nán zài
盛宴难再fù shuǐ nán shōu
覆水难收mò chǐ nán mǐn
没齿难泯hǎo mèng nán chéng
好梦难成mò chǐ nán wàng
没齿难忘dú lì nán zhī
独立难支gěng yē nán yán
哽噎难言dà míng nán jū
大名难居jī xí nán chú
积习难除jī zhòng nán fǎn
积重难反zī màn nán tú
孳蔓难图zī màn nán tú
滋蔓难图xīn yǎng nán sāo
心痒难搔zài suǒ nán miǎn
在所难免zhòng nù nán fàn
众怒难犯zhòng nù nán rèn
众怒难任yù hè nán tián
欲壑难填jǔ yǔ nán rù
龃龉难入lǐ guǎng nán fēng
李广难封fù pén nán zhào
覆盆难照xiū kuì nán dāng
羞愧难当cháng yè nán míng
长夜难明dī shuǐ nán xiāo
滴水难消wǎng wù nán xiāo
枉物难消shèng qíng nán què
盛情难却gù tǔ nán lí
故土难离wěi dà nán diào
尾大难掉pō shuǐ nán shōu
泼水难收qiān jīn nán mǎi
千金难买hòu huì nán qī
后会难期lòu zhī nán mǎn
漏卮难满qióng kēng nán mǎn
穷坑难满zhū zǐ nán biě
朱紫难别xīn yǎng nán zhuā
心痒难挝xīn yǎng nán zhuā
心痒难抓lán ài nán fēn
兰艾难分qìng zhú nán shū
罄竹难书míng shí nán fù
名实难副míng gāo nán fù
名高难副shèng míng nán fù
盛名难副xīn yǎng nán náo
心痒难挠sì mǎ nán zhuī
驷马难追gěng yè nán yán
哽咽难言gěng yē nán míng
哽噎难鸣gèng pú nán jìn
更仆难尽gēng pú nán zhōng
更仆难终hǎi shuǐ nán liáng
海水难量luò luò nán hé
落落难合yuè quē nán yuán
月缺难圆hǎo mèng nán yuán
好梦难圆hé qīng nán sì
河清难俟hèn hǎi nán tián
恨海难填zhuān yù nán chéng
专欲难成qìng zhú nán shū
磬竹难书xiāng shū nán jì
乡书难寄xīn qù nán liú
心去难留tiān lǐ nán róng
天理难容shàn mén nán kāi
善门难开qìng zhú nán qióng
罄竹难穷jiě rén nán dé
解人难得xīn yǎng nán róu
心痒难揉qíng lǐ nán róng
情理难容qíng miàn nán què
情面难却戛戛:困难的样子。形容极其困难
唐·韩愈《答李翊书》:“惟陈言之务去,戛戛乎其难哉!”
梁启超《意大利建国三杰传》第12节:“压力之强大也如彼,以图维持本国之独立,犹戛戛其难,况乃进取以图中原哉。”
戛戛乎其难矣
戛戛其难作谓语、定语;用于书面语。
查看更多