jīn huáng
金黄dà huáng
大黄wěi huáng
萎黄mǐ huáng
米黄hūn huáng
昏黄jiǔ huáng
韭黄cāng huáng
苍黄kū huáng
枯黄xióng huáng
雄黄é huáng
鹅黄chéng huáng
橙黄jú huáng
橘黄luǎn huáng
卵黄sǎo huáng
扫黄dàn huáng
蛋黄niú huáng
牛黄má huáng
麻黄tǔ huáng
土黄yán huáng
炎黄jiāo huáng
焦黄là huáng
蜡黄téng huáng
藤黄xìng huáng
杏黄dà huáng yú
大黄鱼xiǎo huáng yú
小黄鱼lǎo huáng niú
老黄牛mǐ huáng sè
米黄色xióng huáng jiǔ
雄黄酒má huáng sù
麻黄素hé huáng sù
核黄素wǔ huáng liù yuè
五黄六月qīng huáng bù jiē
青黄不接huái huáng pèi zǐ
怀黄佩紫dān huáng jiǎ yǐ
丹黄甲乙miàn huáng jī shòu
面黄肌瘦cāng huáng fǎn fù
苍黄反复cāng huáng fān fù
苍黄翻覆cāng huáng fān fù
苍黄翻复xuán huáng fān fù
玄黄翻覆fān huáng dǎo zào
翻黄倒皂chéng huáng jú lǜ
橙黄桔绿chéng huáng jú lǜ
橙黄橘绿fēi huáng téng dá
蜚黄腾达chōu huáng duì bái
抽黄对白lùn huáng shù bái
论黄数白shù huáng dào bái
数黄道白cí huáng hēi bái
雌黄黑白fēi huáng téng tà
飞黄腾踏fēi huáng téng dá
飞黄腾达fān huáng dǎo zào
翻黄倒皁niú huáng gǒu bǎo
牛黄狗宝huí huáng zhuǎn lǜ
回黄转绿qīng huáng gōu mù
青黄沟木huái huáng wò bái
怀黄握白liǎn huáng jī shòu
脸黄肌瘦shǔ huáng dào hēi
数黄道黑shuō huáng dào hēi
说黄道黑yán huáng zǐ sūn
炎黄子孙qīng huáng wèi jiē
青黄未接qīng huáng bù jiāo
青黄不交lí huáng pìn mǔ
骊黄牝牡lùn huáng shǔ hēi
论黄数黑yáo huáng wèi pǐn
姚黄魏品yáo huáng wèi zǐ
姚黄魏紫焦黄,发黄,
红润,
蜡黄làhuáng
(1) 像蜡一样黄
例蜡黄色的琥珀例他这一病,面色蜡黄,比从前瘦多了英wax yellow;waxen;sallow⒈ 像黄蜡一般的颜色。今多以形容人的面色或肌肤很黄。
引唐高彦休《唐阙史·寿安山土棺》:“邑令涤之,泥汩於水,粉腻而蜡黄。”
王西彦《人的世界·第一家邻居》:“两个小孩子,大的一个是男的,脸孔尖尖,肌肤蜡黄,显见是一种发育不全和营养不良的象征。”
魏巍《东方》第六部第八章:“这些俘虏,一个个衣服破烂,脸色蜡黄,浑身上下滚得像泥蛋似的。”
形容人生病时,面色像蜡一样黄。
如:「他面色蜡黄,看来可病得不轻!」
蜡读音:là,zhà[ là ]
1.动物、植物所产生的,或石油、煤、油页岩中所含的油质,常温下多为固体,具有可塑性,能燃烧,易熔化,不溶于水,如蜂蜡、白蜡、石蜡等。用作防水剂,也可做蜡烛。
2.蜡烛:点上一支~。
黄读音:huáng黄huáng(1)(形)像丝瓜花或向日葵花的颜色:~布|~花|~色|发~。(2)(名)指黄河:~泛区|治~|~灾。(3)(Huánɡ)姓。黄huáng(动)〈口〉事情失败或计划不能实现:买卖~了|对象~了|生意~了。