lí huáng pìn mǔ
骊黄牝牡jīn huáng
金黄dà huáng
大黄wěi huáng
萎黄mǐ huáng
米黄hūn huáng
昏黄jiǔ huáng
韭黄cāng huáng
苍黄kū huáng
枯黄xióng huáng
雄黄é huáng
鹅黄chéng huáng
橙黄jú huáng
橘黄luǎn huáng
卵黄sǎo huáng
扫黄dàn huáng
蛋黄niú huáng
牛黄má huáng
麻黄tǔ huáng
土黄yán huáng
炎黄jiāo huáng
焦黄là huáng
蜡黄téng huáng
藤黄xìng huáng
杏黄dà huáng yú
大黄鱼xiǎo huáng yú
小黄鱼lǎo huáng niú
老黄牛mǐ huáng sè
米黄色xióng huáng jiǔ
雄黄酒má huáng sù
麻黄素hé huáng sù
核黄素wǔ huáng liù yuè
五黄六月qīng huáng bù jiē
青黄不接huái huáng pèi zǐ
怀黄佩紫dān huáng jiǎ yǐ
丹黄甲乙miàn huáng jī shòu
面黄肌瘦cāng huáng fǎn fù
苍黄反复cāng huáng fān fù
苍黄翻覆cāng huáng fān fù
苍黄翻复xuán huáng fān fù
玄黄翻覆fān huáng dǎo zào
翻黄倒皂chéng huáng jú lǜ
橙黄桔绿chéng huáng jú lǜ
橙黄橘绿fēi huáng téng dá
蜚黄腾达chōu huáng duì bái
抽黄对白lùn huáng shù bái
论黄数白shù huáng dào bái
数黄道白cí huáng hēi bái
雌黄黑白fēi huáng téng tà
飞黄腾踏fēi huáng téng dá
飞黄腾达fān huáng dǎo zào
翻黄倒皁niú huáng gǒu bǎo
牛黄狗宝huí huáng zhuǎn lǜ
回黄转绿qīng huáng gōu mù
青黄沟木huái huáng wò bái
怀黄握白liǎn huáng jī shòu
脸黄肌瘦shǔ huáng dào hēi
数黄道黑shuō huáng dào hēi
说黄道黑yán huáng zǐ sūn
炎黄子孙qīng huáng wèi jiē
青黄未接qīng huáng bù jiāo
青黄不交lí huáng pìn mǔ
骊黄牝牡lùn huáng shǔ hēi
论黄数黑yáo huáng wèi pǐn
姚黄魏品yáo huáng wèi zǐ
姚黄魏紫lí huáng pìn mǔ
骊黄牝牡pìn jī mǔ míng
牝鸡牡鸣牝牡骊黄,
⒈ 犹言牝牡骊黄。喻指事物的表面现象。参见“牝牡驪黄”。
引明文徵明《跋米临禊帖》:“盖昔人论书,有脱墼之誚, 米公得此意,故所作如此。观者当求之驪黄牝牡之外也。”
明徐复祚《投梭记·应聘》:“驪黄牝牡谁能究,尘埃物色难参透。”
亦省作“驪黄”、“驪牝”。 明李贽《三大士像议》:“像之面目有些不平整,和尚每见,輒嘆以为好,岂非以其人乎?抑所嘆在驪黄之外也?”
明谢肇淛《五杂俎·事部一》:“好书之人有三病:其一,浮慕时名,徒为架上观美,牙籤锦轴,装潢衒曜,驪牝之外,一切不知,谓之无书可也。”
明李东阳《书围炉诗后》:“东阳窃自念朴劣幼稚之资,仅晓声律……寧知驪牝之质,终不为九方皋善相之累乎?”
明马銮《红拂》诗:“一见便能知国士,笑人索骏只驪黄。”
犹言牝牡骊黄。喻指事物的表面现象。
明·文徵明《跋采临帖》:“观者当求之骊黄牝牡之外也。”
请不要被事物的骊黄牝牡所迷惑
牝牡骊黄
骊黄牝牡作宾语、定语;比喻事物的表面现象。
查看更多