qīng shān
青山qīng jiāo
青椒qīng lài
青睐qīng kē
青稞qīng sī
青丝qīng tóng
青铜qīng suàn
青蒜qīng miáo
青苗qīng tiān
青天qīng chūn
青春qīng yī
青衣qīng nián
青年qīng hǎi
青海qīng cài
青菜qīng dǎo
青岛qīng tái
青苔qīng cuì
青翠qīng dòu
青豆qīng cōng
青葱qīng xiā
青虾qīng sōng
青松qīng cǎo
青草qīng yú
青鱼qīng guǒ
青果qīng jīn
青筋qīng méi
青梅qīng wā
青蛙qīng chūn qī
青春期qīng nián jié
青年节qīng shào nián
青少年qīng nián huì
青年会qīng nián tuán
青年团qīng sì liào
青饲料qīng hǎi hú
青海湖qīng shā zhàng
青纱帐qīng tóng qì
青铜器qīng guāng yǎn
青光眼qīng méi sù
青霉素qīng yáng gōng
青羊宫qīng shān lǜ shuǐ
青山绿水qīng chūn liǎng dí
青春两敌qīng lóng jīn kuì
青龙金匮qīng yíng diǎn yù
青蝇点玉qīng tiān bái rì
青天白日qīng kǒu bái shé
青口白舌qīng xiāo bái rì
青霄白日qīng nǚ sù é
青女素娥qīng yíng diǎn bì
青蝇点璧qīng yíng rǎn bái
青蝇染白qīng yíng diǎn sù
青蝇点素qīng yíng diào kè
青蝇吊客qīng yíng zhī diào
青蝇之吊qīng shǐ liú fāng
青史流芳qīng huáng bù jiē
青黄不接qīng hóng zào bái
青红皁白qīng hóng zào bái
青红皂白qīng zhān jiù wù
青毡旧物qīng gān bì xuè
青肝碧血qīng sī bái mǎ
青丝白马qīng méi zhú mǎ
青梅竹马qīng zhú dān fēng
青竹丹枫qīng shǐ biāo míng
青史标名qīng shǐ liú fāng
青史留芳qīng shǐ chuán míng
青史传名qīng shǐ liú míng
青史留名qīng shǐ chuí míng
青史垂名qīng xié bù wà
青鞋布袜qīng yún zhí shàng
青云直上qīng yún dú bù
青云独步qīng dēng gǔ fó
青灯古佛qīng lán bīng shuǐ
青蓝冰水qīng xiāo zhí shàng
青霄直上qīng zàng gāo yuán
青藏高原qīng cáng tiě lù
青藏铁路qīng chūn nán zài
青春难再qīng yún wàn lǐ
青云万里qīng niǎo shǐ zhě
青鸟使者qīng miàn liáo yá
青面獠牙qīng chū yú lán
青出于蓝qīng lóu chǔ guǎn
青楼楚馆qīng zhōu cóng shì
青州从事qīng shān sī mǎ
青衫司马qīng táng wǎ shè
青堂瓦舍qīng dēng huáng juàn
青灯黄卷qīng lí xué shì
青藜学士qīng yī wū mào
青衣乌帽qīng chūn bù zài
青春不再qīng huáng gōu mù
青黄沟木qīng fú fēi lái
青蚨飞来qīng qún gǎo mèi
青裙缟袂qīng shān yī fà
青山一发qīng yǎn xiāng kàn
青眼相看qīng mén zhòng guā
青门种瓜qīng shān bù lǎo
青山不老qīng guò yú lán
青过于蓝qīng qián wàn xuǎn
青钱万选qīng lín hēi sài
青林黑塞qīng huáng wèi jiē
青黄未接qīng huáng bù jiāo
青黄不交qīng qián xué shì
青钱学士qīng zhī lǜ yè
青枝绿叶qīng yún dé lù
青云得路qīng zǐ pī tǐ
青紫被体qīng tiān pī lì
青天霹雳qīng niǎo yīn qín
青鸟殷勤dà sī mǎ
大司马bā ná mǎ
巴拿马bā hā mǎ
巴哈马qiān lǐ mǎ
千里马chē tián mǎ ài
车填马隘chē shuǐ mǎ lóng
车水马龙bīng huāng mǎ luàn
兵荒马乱rén kùn mǎ fá
人困马乏ān qián mǎ hòu
鞍前马后lǘ qián mǎ hòu
驴前马后chē chí mǎ zhòu
车驰马骤ná xià mǎ lái
拿下马来lǘ chún mǎ zuǐ
驴唇马嘴lǘ chún mǎ zī
驴唇马觜lǘ nián mǎ yuè
驴年马月niú sōu mǎ bó
牛溲马勃rén qiáng mǎ zhuàng
人强马壮bīng huāng mǎ luàn
兵慌马乱rén huāng mǎ luàn
人荒马乱fēng chuī mǎ ěr
风吹马耳dōng fēng mǎ ěr
东风马耳niú tóu mǎ miàn
牛头马面shì bǎo mǎ téng
士饱马腾jīn jū mǎ niú
襟裾马牛qiáng tóu mǎ shàng
墙头马上zhān yú mǎ shǒu
瞻予马首niú tóng mǎ zǒu
牛童马走gǎ qī mǎ bā
嘎七马八chē dài mǎ fán
车殆马烦chē dài mǎ fán
车怠马烦niú gāo mǎ dà
牛高马大bīng qiáng mǎ zhuàng
兵强马壮niú sōu mǎ bó
牛溲马渤shé máo mǎ jiǎo
蛇毛马角zhū sī mǎ jì
蛛丝马迹guǒ shī mǎ gé
裹尸马革mí lí mǎ hǔ
迷离马虎chē chén mǎ jì
车尘马迹chē zhé mǎ jì
车辙马迹chē chén mǎ zú
车尘马足méi sù mǎ gōng
枚速马工chōu shuǐ mǎ tǒng
抽水马桶jīn qī mǎ tǒng
金漆马桶dǎ xià mǎ wēi
打下马威chē fán mǎ bì
车烦马毙chē lóng mǎ shuǐ
车龙马水qí kāi mǎ dào
旗开马到kāi zú mǎ lì
开足马力zuò sǐ mǎ yī
作死马医gōng diào mǎ fú
弓调马服wū tóu mǎ jiǎo
乌头马角rén huān mǎ jiào
人欢马叫qiū gāo mǎ féi
秋高马肥qǐ ér mǎ yī
乞儿马医chē gōng mǎ tóng
车攻马同rén hǎn mǎ sī
人喊马嘶rén yǎng mǎ fān
人仰马翻xī li mǎ hū
稀里马虎lóng shén mǎ zhuàng
龙神马壮shén lóng mǎ zhuàng
神龙马壮bù shí mǎ gān
不识马肝bù shí mǎ gān
不食马肝shā huí mǎ qiāng
杀回马枪rén yǔ mǎ sī
人语马嘶hóu nián mǎ yuè
猴年马月chē zài mǎ qián
车在马前zhāng jūn mǎ lù
獐麇马鹿tiān sù mǎ jiǎo
天粟马角xiào quǎn mǎ lì
效犬马力wū bái mǎ jiǎo
乌白马角quán yí mǎ lù
权移马鹿清莹竹马,两小无猜,总角之交,鸠车竹马,亲密无间,竹马之交,指腹为婚,耳鬓厮磨,两情相悦,相濡以沫,
背信弃义,劳燕分飞,
◎青(.好工具)梅竹马qīngméi-zhúmǎ
⒈ 后以“青梅竹马”形容男女儿童之间两小无猜的情状。
引语出唐李白《长干行》之一:“郎骑竹马来,遶牀弄青梅。同居长干里,两小无嫌猜。”
欧阳予倩《孔雀东南飞》第四场:“我与你自幼本相爱,青梅竹马两无猜。”
魏巍《东方》第一部第九章:“那少年时的青梅竹马在他的心灵里留下了多少难忘的记忆呵!”
⒉ 借指自幼相好的青年男女。
引古华《芙蓉镇》第一章:“一对青梅竹马,面对面地站在一块岩坂上。”
竹马,前端装上木制马头的竹竿,小孩夹在胯下当成马骑。语本唐.李白〈长干行〉二首之一:「郎骑竹马来,遶床弄青梅。」形容小儿女天真无邪的结伴嬉戏。亦指从小相识的伴侣。如:「他们两个是青梅竹马,感情非常好。」
青梅:青的梅子;竹马:指小孩将竹竿骑在裆下做马。形容小儿女天真无邪玩耍游戏的样子。现指男女幼年时亲密无间。
唐 李白《长干行》诗:“郎骑竹马来,绕床弄青梅。同居长干里,两小无嫌猜。”
那少年时期的青梅竹马,在他心灵里留下了多少难忘的记忆啊!魏巍《东方》第一部第九章
两小无猜、亲密无间
背信弃义
青梅竹马联合式;作主语、宾语;含褒义。
查看更多
青读音:qīng
青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。
梅读音:méi梅méi(1)(名)乔木;性耐寒;早春开花;有粉红、白、红等颜色。果实球形;味酸。(2)(名)这种植物的花。(3)(名)(~子)这种植物的果实。(4)(名)(Méi)姓。
竹读音:zhú[ zhú ]1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。
马读音:mǎ马mǎ(1)基本义:(名)哺乳动物;颈部有鬃;四肢强健;善跑;是重要的力畜之一;皮可制革。(2)(形)大:~蜂|~勺。(3)(Mǎ)姓。