qīng shān
青山qīng jiāo
青椒qīng lài
青睐qīng kē
青稞qīng sī
青丝qīng tóng
青铜qīng suàn
青蒜qīng miáo
青苗qīng tiān
青天qīng chūn
青春qīng yī
青衣qīng nián
青年qīng hǎi
青海qīng cài
青菜qīng dǎo
青岛qīng tái
青苔qīng cuì
青翠qīng dòu
青豆qīng cōng
青葱qīng xiā
青虾qīng sōng
青松qīng cǎo
青草qīng yú
青鱼qīng guǒ
青果qīng jīn
青筋qīng méi
青梅qīng wā
青蛙qīng chūn qī
青春期qīng nián jié
青年节qīng shào nián
青少年qīng nián huì
青年会qīng nián tuán
青年团qīng sì liào
青饲料qīng hǎi hú
青海湖qīng shā zhàng
青纱帐qīng tóng qì
青铜器qīng guāng yǎn
青光眼qīng méi sù
青霉素qīng yáng gōng
青羊宫qīng shān lǜ shuǐ
青山绿水qīng chūn liǎng dí
青春两敌qīng lóng jīn kuì
青龙金匮qīng yíng diǎn yù
青蝇点玉qīng tiān bái rì
青天白日qīng kǒu bái shé
青口白舌qīng xiāo bái rì
青霄白日qīng nǚ sù é
青女素娥qīng yíng diǎn bì
青蝇点璧qīng yíng rǎn bái
青蝇染白qīng yíng diǎn sù
青蝇点素qīng yíng diào kè
青蝇吊客qīng yíng zhī diào
青蝇之吊qīng shǐ liú fāng
青史流芳qīng huáng bù jiē
青黄不接qīng hóng zào bái
青红皁白qīng hóng zào bái
青红皂白qīng zhān jiù wù
青毡旧物qīng gān bì xuè
青肝碧血qīng sī bái mǎ
青丝白马qīng méi zhú mǎ
青梅竹马qīng zhú dān fēng
青竹丹枫qīng shǐ biāo míng
青史标名qīng shǐ liú fāng
青史留芳qīng shǐ chuán míng
青史传名qīng shǐ liú míng
青史留名qīng shǐ chuí míng
青史垂名qīng xié bù wà
青鞋布袜qīng yún zhí shàng
青云直上qīng yún dú bù
青云独步qīng dēng gǔ fó
青灯古佛qīng lán bīng shuǐ
青蓝冰水qīng xiāo zhí shàng
青霄直上qīng zàng gāo yuán
青藏高原qīng cáng tiě lù
青藏铁路qīng chūn nán zài
青春难再qīng yún wàn lǐ
青云万里qīng niǎo shǐ zhě
青鸟使者qīng miàn liáo yá
青面獠牙qīng chū yú lán
青出于蓝qīng lóu chǔ guǎn
青楼楚馆qīng zhōu cóng shì
青州从事qīng shān sī mǎ
青衫司马qīng táng wǎ shè
青堂瓦舍qīng dēng huáng juàn
青灯黄卷qīng lí xué shì
青藜学士qīng yī wū mào
青衣乌帽qīng chūn bù zài
青春不再qīng huáng gōu mù
青黄沟木qīng fú fēi lái
青蚨飞来qīng qún gǎo mèi
青裙缟袂qīng shān yī fà
青山一发qīng yǎn xiāng kàn
青眼相看qīng mén zhòng guā
青门种瓜qīng shān bù lǎo
青山不老qīng guò yú lán
青过于蓝qīng qián wàn xuǎn
青钱万选qīng lín hēi sài
青林黑塞qīng huáng wèi jiē
青黄未接qīng huáng bù jiāo
青黄不交qīng qián xué shì
青钱学士qīng zhī lǜ yè
青枝绿叶qīng yún dé lù
青云得路qīng zǐ pī tǐ
青紫被体qīng tiān pī lì
青天霹雳qīng niǎo yīn qín
青鸟殷勤jiān mó mèi jiē
肩摩袂接⒈ 青布裙、素色衣。谓贫妇的服饰。借指农妇,贫妇。
引宋苏轼《次韵田国博部夫南京见寄二绝》之二:“火冷餳稀杏粥稠,青裙縞袂餉田头。”
清龚自珍《好事近·录言》词:“细语道家常,生小不矜珠翠。他日郎家消受,愿青裙縞袂。”
清龚自珍《后庭宴·周南唐人韵》词:“聘乏金钱,贮无金屋,嫁衣不用金泥簇。青裙縞袂话三生,个儂道是楼东玉。”
青布裙、素色衣。谓贫妇的服饰。借指农妇,贫妇。
宋·苏轼《次韵田国博部夫南京见寄二绝》之二:“火冷饧稀杏粥稠,青裙缟袂饷田头。”
细语道家常,生小不矜珠翠。他日郎家消受,愿青裙缟袂。清·龚自珍《好事近·录言》词
青裙缟袂作宾语、定语;用于书面语。
查看更多