jīng kǒng
惊恐jīng qí
惊奇jīng xiǎn
惊险jīng chà
惊诧jīng xià
惊吓jīng hài
惊骇jīng rǎo
惊扰jīng yà
惊讶jīng huāng
惊慌jīng yì
惊异jīng è
惊愕jīng xǐng
惊醒jīng jué
惊厥jīng tàn
惊叹jīng hū
惊呼jīng dòng
惊动jīng jiào
惊叫jīng xǐ
惊喜jīng rén
惊人jīng yí
惊疑jīng xǐ jiāo jí
惊喜交集jīng xǐ jiāo jiā
惊喜交加jīng hún wèi dìng
惊魂未定jīng hún shè pò
惊魂摄魄jīng hún sàng pò
惊魂丧魄jīng shì jué sú
惊世绝俗jīng xīn pò dǎn
惊心破胆jīng xīn dào dǎn
惊心悼胆jīng kǒng wàn zhuàng
惊恐万状jīng huāng shī cuò
惊慌失措jīng xǐ ruò kuáng
惊喜若狂jīng xīn bēi pò
惊心悲魄jīng xīn dòng pò
惊心动魄jīng xīn chǐ pò
惊心褫魄jīng xīn diào pò
惊心吊魄jīng xīn sàng pò
惊心丧魄jīng hún dòng pò
惊魂动魄jīng xīn cǎn mù
惊心惨目jīng fēng hài làng
惊风骇浪jīng yuán tuō tù
惊猿脱兔jīng cǎi jué yàn
惊采绝艳jīng ěr hài mù
惊耳骇目jīng jiàn hài wén
惊见骇闻jīng fēng nù tāo
惊风怒涛jīng shé rù cǎo
惊蛇入草jīng tāo hài làng
惊涛骇浪jīng tāo nù làng
惊涛怒浪jīng tiān dòng dì
惊天动地jīng huáng shī cuò
惊惶失措jīng qǐ liáng chén
惊起梁尘jīng kǒng shī sè
惊恐失色jīng cái jué yàn
惊才绝艳jīng hóng yàn yǐng
惊鸿艳影jīng xīn xuàn mù
惊心眩目jīng xīn duó mù
惊心夺目jīng xīn hài mù
惊心骇目jīng xīn chù mù
惊心怵目jīng huáng shī cuò
惊皇失措jīng kǒng shī cuò
惊恐失措jīng fēng chě huǒ
惊风扯火jīng hún shī pò
惊魂失魄jīng hún duó pò
惊魂夺魄jīng huāng wú cuò
惊慌无措jīng huáng wú cuò
惊惶无措jīng gōng zhī niǎo
惊弓之鸟jīng xián zhī niǎo
惊弦之鸟jīng xīn hài zhǔ
惊心骇瞩jīng xīn diào dǎn
惊心吊胆jīng rén zhī jǔ
惊人之举jīng huāng shī sè
惊慌失色jīng è shī sè
惊愕失色jīng huáng shī sè
惊惶失色jīng huáng wàn zhuàng
惊惶万状jīng shì hài sú
惊世骇俗jīng xīn liè dǎn
惊心裂胆jīng shén pò dǎn
惊神破胆jīng hún luò pò
惊魂落魄jīng xīn hài shén
惊心骇神jīng shén qì guǐ
惊神泣鬼jīng qún dòng zhòng
惊群动众jīng shī dòng zhòng
惊师动众jīng tāo jù làng
惊涛巨浪jīng ròu shēng bì
惊肉生髀jīng cái fēng yì
惊才风逸jīng shì hài mù
惊世骇目jīng yú hài sú
惊愚骇俗jīng shì zhèn sú
惊世震俗jīng xǐ yù kuáng
惊喜欲狂惊呼,
淡定,
惊叫jīngjiào
(1) 吃惊地喊叫
例他被爆炸声吓得惊叫起来英cry in fear⒈ 吃惊地喊叫。
引《太平广记》卷三六四引唐张读《宣室志·僧发长》:“闻哭音,或惊叫,联联不已,夜分后,声渐少,迨明而絶。”
惊读音:jīng
1.害怕;精神受到刺激,感到不安:~慌。吃~。
2.惊动:打草~蛇。
3.骡、马等受到突然刺激后狂奔起来:马~了。
叫读音:jiào叫jiào(1)(动)(本义)人或动物的发音器官发出较大的声音;表示某种情绪、感觉或欲望:鸡~|拍手~好|大~一声。(2)(动)招呼;呼唤:外面有人~你|电话~通了。(3)(动)雇(车)等;在饭馆吃饭时;把要买的饭菜告诉饭馆服务员;买煤、炭等并请售货人往家里送。(4)(动)(名称)是;称为:这~不锈钢|你怎么称呼?……我~王勇。(5)〈方〉雄性的(某些家畜和家禽):~驴|~鸡。叫jiào(1)(动)使;命令:~他早点回去|要~穷山变富山。(2)(动)容许或听任:他不~去;我就不去。(3)(介)被:他~雨淋了|你把窗户打开点儿;别~煤气熏着。