tǎn dàng
坦荡dòng dàng
动荡yáo dàng
摇荡zhèn dàng
振荡piāo dàng
飘荡zhèn dàng
震荡fàng dàng
放荡làng dàng
浪荡huí dàng
回荡fú dàng
浮荡chuǎng dàng
闯荡yóu dàng
游荡yín dàng
淫荡xián dàng
闲荡liú dàng
流荡jī dàng
激荡dí dàng
涤荡hào dàng
浩荡sǎo dàng
扫荡huàng dang
晃荡guàng dang
逛荡zhèn dàng qì
振荡器shí dàng shí jué
十荡十决dòng dàng bù ān
动荡不安dōng dàng xī chú
东荡西除diē dàng fēng liú
跌荡风流diē dàng bù jī
跌荡不羁fàng dàng bù jī
放荡不羁hǔ dàng yáng qún
虎荡羊群tǎn dàng rú dǐ
坦荡如砥xīn dàng shén yí
心荡神移dōng dàng xī chí
东荡西驰fàng dàng xíng hái
放荡形骸xīn dàng shén chí
心荡神驰fàng dàng chí zòng
放荡驰纵dōng dàng xī yóu
东荡西游xīn dàng shén yí
心荡神怡xīn dàng shén mí
心荡神迷xīn dàng shén yáo
心荡神摇pò dàng hún fēi
魄荡魂飞chuǎng dàng jiāng hú
闯荡江湖liú dàng wàng fǎn
流荡忘反pò dàng hún yáo
魄荡魂摇dòng dàng bù dìng
动荡不定diē dàng bù jū
跌荡不拘yóu dàng bù jī
游荡不羁làng dàng qián kūn
浪荡乾坤浩大,
狭小,
浩荡hàodàng
(1) 形容水势汹涌壮阔
例青冥浩荡。——唐·李白《梦游天姥吟留别》例浩荡的长江英vast and mighty⒈ 水壮阔貌。
引晋潘岳《河阳县作》诗之二:“洪流何浩荡,脩芒鬱苕嶢。”
宋司马光《留别东郡诸僚友》诗:“津涯浩荡虽难测,不见惊澜曾覆舟。”
清钱谦益《彭城次坡韵》之四:“掉头终拟随公等,浩荡春波戏白鸥。”
吴运铎《把一切献给党·觉悟》:“浩荡的江水奔到鸡头山下,碰到岩壁下,卷起巨大的漩涡。”
⒉ 广大旷远。
引《楚辞·九歌·河伯》:“登崑崙兮四望,心飞扬兮浩荡。”
唐杜甫《赠虞十五司马》诗:“凄凉怜笔势,浩荡问词源。”
仇兆鳌注:“浩荡,旷远也。”
金元好问《西楼曲》:“去年与郎西入关,春风浩荡随金鞍。”
《红楼梦》第十八回:“如今天恩浩荡,一月许进内省视一次。”
陈毅《满江红·游广东旋至海南岛度假一周记沿途所见》词之二:“喜东风浩荡海天宽,西风落。”
⒊ 犹荒唐。
引《楚辞·离骚》:“怨灵脩之浩荡兮,终不察夫民心。”
姜亮夫校注:“浩荡,犹今言荒唐耳,一声之转也。”
⒋ 无常不定。
引南朝梁何逊《入西塞示南府同僚》诗:“年事以蹉跎,生平任浩荡。”
广博浩大的样子。