sōng chí
松弛sōng sǎn
松散sōng bǎng
松绑sōng xiè
松懈sōng huā
松花sōng mù
松木sōng kāi
松开sōng zǐ
松子sōng shǒu
松手sōng dòng
松动sōng ruǎn
松软sōng jī
松鸡sōng jǐn
松紧sōng jìn
松劲sōng zhēn
松针sōng xiāng
松香sōng guǒ
松果sōng máo chóng
松毛虫sōng huā fěn
松花粉sōng huā dàn
松花蛋sōng huā jiāng
松花江sōng jǐn dài
松紧带sōng sōng kuǎ kuǎ
松松垮垮sōng bǎi hán méng
松柏寒盟sōng bǎi zhī zhì
松柏之志sōng bǎi zhī shòu
松柏之寿sōng bǎi zhī mào
松柏之茂sōng bǎi hòu diāo
松柏后凋sōng sōng kuǎ kuǎ
松松垮垮sōng mào zhú bāo
松茂竹苞sōng fēng shuǐ yuè
松风水月sōng zhī guà jiàn
松枝挂剑sōng xíng hè gǔ
松形鹤骨sōng luó gòng yǐ
松萝共倚sōng qiáo zhī shòu
松乔之寿sōng yún zhī jié
松筠之节拖拖拉拉,零零散散,懒懒散散,
紧紧绷绷
1.指(结构)不坚固,不紧密:这座房子梁柱檩条~的,像是快要倒塌了。
2.懒散;松懈;不紧张:训练时~,比赛时一定打败仗。
懒散疲塌不紧张,也指不稳固
邓小平《坚决打击经济犯罪活动》:“处理要及时,一般地要严,不能松松垮垮,不能处理太轻了。”
路遥《平凡的世界》第一卷第九章:“在人圈外的民兵小分队,一个个都把枪松松垮垮倒背在肩上,枪里面谁也不敢装子弹,怕走火把好人伤了。”
稳稳固固
松松垮垮作谓语、定语、状语;用于人或事物。
查看更多