fú cóng
服从zūn cóng
遵从pú cóng
仆从shùn cóng
顺从shì cóng
侍从zì cóng
自从tīng cóng
听从suí cóng
随从dǎ cóng
打从yī cóng
依从qū cóng
屈从máng cóng
盲从hù cóng
扈从wú cóng
无从sān cóng sì dé
三从四德miàn cóng fù fēi
面从腹非miàn cóng fù fěi
面从腹诽bēi cóng zhōng lái
悲从中来miàn cóng bèi yán
面从背言huò cóng kǒu chū
祸从口出huò cóng kǒu shēng
祸从口生héng cóng chuān guàn
横从穿贯cóng cóng róng róng
从从容容wú cóng zhì huì
无从置喙gè cóng qí zhì
各从其志gè cóng qí lèi
各从其类bìng cóng kǒu rù
病从口入wén cóng zì shùn
文从字顺huò cóng tiān jiàng
祸从天降hé zòng lián héng
合从连衡tiān cóng rén yuàn
天从人愿fēng cóng xiǎng yìng
风从响应jiān cóng chǐ xù
肩从齿序yán cóng jì nà
言从计纳guò cóng shèn mì
过从甚密miàn cóng hòu yán
面从后言yán cóng jì xíng
言从计行yán cóng jì tīng
言从计听xǐ cóng tiān jiàng
喜从天降nù cóng xīn shēng
怒从心生nù cóng xīn qǐ
怒从心起shùn cóng qí měi
顺从其美míng cóng zhǔ rén
名从主人tiān cóng rén yuán
天从人原随从,
统领,
侍从shìcóng
(1) 指在帝王或(好工具.)官吏身边侍候卫护的人
例陛下在他的侍从簇拥下走向祭坛英retinue;aide;attendant⒈ 随侍帝王或尊长左右。
引《汉书·史丹传》:“自元帝为太子时, 丹以父高任为中庶子,侍从十餘年。”
《孔丛子·记义》:“宰予对曰:‘自臣侍从夫子以来,窃见其言不离道,动不违仁。’”
三国魏吴质《答魏太子笺》:“陈、徐、刘、应,才学所著,诚如来命,惜其不遂,可为痛切。凡此数子,於雍容侍从,实其人也。”
唐元稹《进马状》:“右臣窃闻道路相传,车驾欲蹔游幸温汤,未知虚实者。臣职居守土,侍从无因。”
⒉ 随从伺候之人。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践阴谋外传》:“錡为侍从,听人主也。”
《武王伐纣平话》卷上:“至晚, 苏护叫侍从与女子梳粧。”
清昭槤《啸亭杂录·岳青天》:“尝与客共谈,指其侍从曰:‘若辈惟可令其洒扫趋走,烹茶吸烟而已。’”
巴金《将军》:“没有汽车、马车,没有侍从,没有府邸的将军,这算是什么将军呢?”
⒊ 宋代称翰林学士、给事中、六尚书、侍郎为侍从。参阅宋赵昇《朝野类要·侍从》。
引宋苏轼《论役法差雇利害起请划一状》:“臣身为侍从,又忝长民,不可不言。”
宋叶适《辩兵部郎官朱元晦状》:“栗为侍从,就其蹇浅,无以达陛下之德意志虑,示信于下。”
随侍君王左右。