jī fèn
激愤bēi fèn
悲愤yōu fèn
忧愤fā fèn
发愤yì fèn
义愤mín fèn
民愤qì fèn
气愤bù fèn bù qǐ
不愤不启fā fèn tú qiáng
发愤图强fèn fèn bù píng
愤愤不平yì fèn tián yīng
义愤填膺áo fèn lóng chóu
鳌愤龙愁tuó fèn lóng chóu
鼍愤龙愁bēi fèn tián yīng
悲愤填膺qì fèn tián yīng
气愤填膺yì fèn tián xiōng
义愤填胸fā fèn zhǎn bù
发愤展布fā fèn zì xióng
发愤自雄fā fèn wàng shí
发愤忘食fā fèn zì lì
发愤自厉fā fèn wàng cān
发愤忘餐yōu fèn chéng jí
忧愤成疾yī tiáo lóng
一条龙biàn sè lóng
变色龙dú yǎn lóng
独眼龙hǔ tiào lóng ná
虎跳龙拿fèng biǎo lóng zī
凤表龙姿fèng zhù lóng xiāng
凤翥龙骧fèng zhù lóng pán
凤翥龙蟠áo fèn lóng chóu
鳌愤龙愁tuó fèn lóng chóu
鼍愤龙愁hǔ dòu lóng zhēng
虎斗龙争mǎ zú lóng shā
马足龙沙lǎo tài lóng zhōng
老态龙钟fèng fù lóng pān
凤附龙攀hǔ chāo lóng xiāng
虎超龙骧hǔ jù lóng pán
虎据龙蟠fèng wǔ lóng fēi
凤舞龙飞hǔ yuè lóng xiāng
虎跃龙骧hǔ lüè lóng tāo
虎略龙韬fèng suǐ lóng gān
凤髓龙肝rì jiǎo lóng yán
日角龙颜bǐ zǒu lóng shé
笔走龙蛇bǐ dǐ lóng shé
笔底龙蛇yún zhēng lóng biàn
云蒸龙变hǔ biàn lóng zhēng
虎变龙蒸bù biàn lóng shé
不辨龙蛇fèng gǔ lóng zī
凤骨龙姿yú zhì lóng wén
鱼质龙文hè gǔ lóng jīn
鹤骨龙筋pī nì lóng lín
批逆龙鳞lǎo mài lóng zhōng
老迈龙钟pù sāi lóng mén
曝腮龙门hǔ bù lóng háng
虎步龙行hǔ xué lóng tán
虎穴龙潭hǔ jù lóng pán
虎踞龙蟠fèng wǔ lóng pán
凤舞龙蟠hǔ kū lóng tán
虎窟龙潭chán tuì lóng biàn
蝉蜕龙变yú yuè lóng mén
鱼跃龙门fèng zhù lóng xiáng
凤翥龙翔dǐng chéng lóng qù
鼎成龙去dǐng chéng lóng shēng
鼎成龙升hǔ xiào lóng yín
虎啸龙吟fèng lóu lóng què
凤楼龙阙hǔ jù lóng pán
虎踞龙盘fèng yì lóng qí
凤臆龙鬐yī shì lóng mén
一世龙门rì jiǎo lóng tíng
日角龙庭hǔ yuè lóng téng
虎跃龙腾hǔ wò lóng tiào
虎卧龙跳niú mián lóng rào
牛眠龙绕yī dēng lóng mén
一登龙门fèng xiāo lóng guǎn
凤箫龙管yú shēng lóng mén
鱼升龙门dǐng hú lóng qù
鼎湖龙去suì zài lóng shé
岁在龙虵suì zài lóng shé
岁在龙蛇xiá lǐ lóng yín
匣里龙吟fèng máo lóng jiǎ
凤毛龙甲fèng kuáng lóng zào
凤狂龙躁fèng zǐ lóng sūn
凤子龙孙hǔ zhì lóng ná
虎掷龙拿jì zǐ lóng wén
骥子龙文tài píng lóng tóu
太平龙头pù sāi lóng mén
暴腮龙门yún qǐ lóng xiāng
云起龙骧⒈ 如鼍愤怒,如龙忧愁。比喻乐曲的情调悲愤。
引宋苏轼《过江夜行武昌山上闻黄州鼓角》诗:“谁言万方声一概,鼉愤龙愁为余变。”
鼍:扬子鳄。如鼍愤怒,如龙忧愁。比喻乐曲的情调悲愤
宋·苏轼《过江夜行武昌山上闻黄州鼓角》诗:“谁言万方声一概,鼍愤龙愁为余变。”
宋 苏轼 《过江夜行武昌山上闻黄州鼓角》诗:“誰言萬方聲一概,鼉憤龍愁爲余變。”
鼍愤龙愁作宾语、定语;用于书面语。
查看更多
鼍读音:tuó
扬子鳄。
愤读音:fèn愤fèn(动)因为不满意而感情激动;发怒:~然|~愤|~激。
龙读音:lóng龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
愁读音:chóu愁chóu(1)(动)忧虑;使担优。(2)(形)形容景象惨淡。