āi háo
哀号āi tòng
哀痛āi lián
哀怜āi dào
哀悼āi sī
哀思āi shāng
哀伤āi qiú
哀求āi gào
哀告āi yuàn
哀怨āi chóu
哀愁āi tàn
哀叹āi jiào
哀叫āi lè
哀乐āi āi fù mǔ
哀哀父母āi āi yù jué
哀哀欲绝āi āi fù mǔ
哀哀父母āi āi yù jué
哀哀欲绝āi āi fù mǔ
哀哀父母āi āi yù jué
哀哀欲绝āi ér bú shāng
哀而不伤āi hóng biàn yě
哀鸿遍野āi hóng biàn dì
哀鸿遍地āi sī rú cháo
哀思如潮āi hóng mǎn lù
哀鸿满路āi jīn chéng chuàng
哀矜惩创āi jīn wù xǐ
哀矜勿喜āi sǐ shì shēng
哀死事生āi bīng bì shèng
哀兵必胜āi tòng yù jué
哀痛欲绝āi gào bīn fú
哀告宾服āi gǎn wán yàn
哀感顽艳āi huǐ jí lì
哀毁瘠立āi huǐ gǔ lì
哀毁骨立āi sī háo zhú
哀丝豪竹āi gǎn tiān dì
哀感天地āi gǎn zhōng nián
哀感中年āi shēng tàn qì
哀声叹气āi tiān jiào dì
哀天叫地āi lí zhēng shí
哀梨蒸食āi lè xiāng shēng
哀乐相生āi xǐ jiāo bìng
哀喜交并叹息,哀怨,悲哀,悲叹,
感叹,
哀叹āitàn
(1) 呜咽地悲叹;出声地悲泣;(.好工具)哀泣
英bemoan;bewail;lament(2) 悲哀地叹息
例他痛苦时便细声地哀叹英plaint;sigh⒈ 亦作“哀嘆”。悲哀地叹息。见“哀叹”。
引战国宋玉《神女赋》:“含然诺其不分兮,喟扬音而哀叹。”
《后汉书·袁绍传》:“臣闻昔有哀叹而霜陨,悲哭而崩城者。”
老舍《骆驼祥子》十二:“只有饿着肚子的小鸟,与走投无路的人,知道什么叫作哀叹。”
悲哀的叹息。