chūn yì
春意chūn huī
春晖chūn cháo
春潮chūn sè
春色chūn mèng
春梦chūn guāng
春光chūn qiū
春秋chūn jié
春节chūn yǔ
春雨chūn léi
春雷chūn jì
春季chūn fēng
春风chūn chá
春茶chūn gōng
春宫chūn sǔn
春笋chūn cán
春蚕chūn yào
春药chūn juǎn
春卷chūn lián
春联chūn tiān
春天chūn rì
春日chūn lán
春兰chūn fēn
春分chūn xīn
春心chūn gēng
春耕chūn yóu
春游chūn guàn
春灌chūn bō
春播chūn hàn
春旱chūn jià
春假chūn yùn
春运chūn xiǎo mài
春小麦chūn cán zì fù
春蚕自缚chūn yì àng rán
春意盎然chūn sè mǎn yuán
春色满园chūn shēn sì hǎi
春深似海chūn fēng dé yì
春风得意chūn yì lán shān
春意阑珊chūn hán liào qiào
春寒料峭chūn lán qiū jú
春兰秋菊chūn shān bā zì
春山八字chūn huā qiū yuè
春花秋月chūn qiū bǐ fǎ
春秋笔法chūn huā qiū shí
春花秋实chūn nuǎn huā kāi
春暖花开chūn mèng wú hén
春梦无痕chūn bīng hǔ wěi
春冰虎尾chūn jiǔ qiū sōng
春韭秋菘chūn pā lì zǎo
春葩丽藻chūn lù qiū shuāng
春露秋霜chūn qí qiū bào
春祈秋报chūn fēng bào bà
春风报罢chūn nuǎn huā xiāng
春暖花香chūn yǐn qiū shé
春蚓秋蛇chūn wā qiū chán
春蛙秋蝉chūn shé qiū yǐn
春蛇秋蚓chūn cán chōu sī
春蚕抽丝chūn shēng qiū shā
春生秋杀chūn qù qiū lái
春去秋来chūn qù dōng lái
春去冬来chūn fēng yí shuǐ
春风沂水chūn lái qiū qù
春来秋去chūn fēng mǎn miàn
春风满面chūn huī cùn cǎo
春晖寸草chūn fēng yǔ lù
春风雨露chūn shù mù yún
春树暮云chūn guāng míng mèi
春光明媚chūn hé jǐng míng
春和景明chūn fēng yī dù
春风一度chūn sòng xià xián
春诵夏弦chūn qù xià lái
春去夏来chūn sǔn nù fā
春笋怒发chūn huá qiū shí
春华秋实chūn shì lán shān
春事阑珊chūn mǎn rén jiān
春满人间chūn huí dà dì
春回大地chūn fēng huà yǔ
春风化雨chūn fēng xià yǔ
春风夏雨chūn yǔ rú yóu
春雨如油chūn guāng rú hǎi
春光如海chūn guāng lòu xiè
春光漏泄chūn fēng yě huǒ
春风野火chūn sè liáo rén
春色撩人chūn sè nǎo rén
春色恼人chūn shān rú xiào
春山如笑chūn fēng hé qì
春风和气chūn qiū dǐng shèng
春秋鼎盛chūn xiāo yī kè
春宵一刻chūn guī rén lǎo
春归人老chūn léi
春雷dì léi
地雷shuǐ léi
水雷yú léi
鱼雷pī léi
霹雷dǎ léi
打雷mèn léi
闷雷shǒu léi
手雷bì léi zhēn
避雷针bì léi qì
避雷器yú léi tǐng
鱼雷艇dì léi zhàn
地雷战rú léi guàn ěr
如雷灌耳rú léi guàn ěr
如雷贯耳hōng léi guàn ěr
轰雷贯耳hōng léi chè diàn
轰雷掣电wén léi shī zhù
闻雷失箸fēng léi zhī biàn
风雷之变fēng léi huǒ pào
风雷火炮qū léi chè diàn
驱雷掣电qū léi cè diàn
驱雷策电chén léi jiāo qī
陈雷胶漆yī léi èr shǎn
一雷二闪xiān léi jué diàn
掀雷决电xùn léi fēng liè
迅雷风烈春雷chūnléi
(1) 春(.好工具)天打的雷
英spring thunder⒈ 亦作“春靁”。
⒉ 春天的雷。
引《汉书·叙传下》:“上天下泽,春靁奋作。”
唐元稹《芳树》诗:“春雷一声发,惊燕亦惊蛇。”
明梁辰鱼《浣纱记·放归》:“春雷地奋,秋云风捲。”
茅盾《子夜》三:“可就在这一刹那间,唢呐、笛子、大号筒的混合声音像春雷突发似的从外面飞进来了。”
⒊ 喻声音震响。
引唐元稹《八骏图诗》:“鼻息吼春雷,蹄声裂寒瓦。”
元宋无《乌夜啼》诗:“鼙鼓鞭月行春雷,洞房花梦酣不廻。”
清唐孙华《照孙年五岁日戏堂前偶作》诗之二:“爱搦籚笙吹短弄,日挝腰鼓沸春雷。”
⒋ 古琴名。见明陶宗仪《辍耕录·古琴名》。
春天的雷。通常第一声春雷代表春天到来。