mù tóng
牧童ér tóng
儿童bào tóng
报童wán tóng
顽童xué tóng
学童hái tóng
孩童yòu tóng
幼童nǚ tóng
女童ér tóng jié
儿童节ér tóng tuán
儿童团ér tóng jù
儿童剧ér tóng zhī jiàn
儿童之见niú tóng mǎ zǒu
牛童马走huáng tóng hào shǒu
黄童皓首huáng tóng bái diān
黄童白颠jīn tóng yù nǚ
金童玉女tóu tóng chǐ huō
头童齿豁huáng tóng bái sǒu
黄童白叟èr tóng yī mǎ
二童一马ér tóng zǒu zú
儿童走卒shān tóng shí làn
山童石烂小童,
老叟,
幼童yòutóng
(1)hAo86.幼儿
英runabout⒈ 小孩。
引汉蔡邕《与人书》:“邕薄祜,早丧二亲,年踰三十,髩髮二色,叔父亲之,犹若幼童。”
晋张翰《周小史》诗:“翩翩周生,婉孌幼童;年十有五,如日在东。”
《清文献通考·刑二》:“凡抢夺妇女、拐骗幼童,本犯从重治罪。”
幼小的孩童。