nǚ xu
女婿nǚ zǐ
女子nǚ liú
女流nǚ pú
女仆nǚ shì
女士nǚ juàn
女眷nǚ xìng
女性nǚ ér
女儿nǚ láng
女郎nǚ shēng
女生nǚ huáng
女皇nǚ wáng
女王nǚ shén
女神nǚ wū
女巫nǚ gōng
女工nǚ ren
女人nǚ hái
女孩nǚ fāng
女方nǚ jiàng
女将nǚ quán
女权nǚ tóng
女童nǚ hái ér
女孩儿nǚ guǎn jiā
女管家nǚ cè suǒ
女厕所nǚ zhǔ jué
女主角nǚ péng yǒu
女朋友nǚ xiào zhǎng
女校长nǚ zhǔ ren
女主人nǚ gē shǒu
女歌手nǚ yōng rén
女佣人nǚ qiáng rén
女强人nǚ bàn nán zhuāng
女扮男妆nǚ bàn nán zhuāng
女扮男装nǚ liú zhī bèi
女流之辈nǚ zhōng háo jié
女中豪杰nǚ wā bǔ tiān
女娲补天nǚ mào láng cái
女貌郎才nǚ dà dāng jià
女大当嫁nǚ dà nán liú
女大难留nǚ zhī nán gēng
女织男耕nǚ shēng wài xiàng
女生外向nǚ zhǎng dāng jià
女长当嫁nǚ zhǎng xū jià
女长须嫁nǚ zhōng zhàng fū
女中丈夫nǚ dà xū jià
女大须嫁nǚ zhōng yáo shùn
女中尧舜mù tóng
牧童ér tóng
儿童bào tóng
报童wán tóng
顽童xué tóng
学童hái tóng
孩童yòu tóng
幼童nǚ tóng
女童ér tóng jié
儿童节ér tóng tuán
儿童团ér tóng jù
儿童剧ér tóng zhī jiàn
儿童之见niú tóng mǎ zǒu
牛童马走huáng tóng hào shǒu
黄童皓首huáng tóng bái diān
黄童白颠jīn tóng yù nǚ
金童玉女tóu tóng chǐ huō
头童齿豁huáng tóng bái sǒu
黄童白叟èr tóng yī mǎ
二童一马ér tóng zǒu zú
儿童走卒shān tóng shí làn
山童石烂⒈ 谓少女。
引汉刘向《列女传·楚处庄侄》:“有一女童,伏于帜下,愿有謁于王。”
《汉书·外戚传下·孝成许皇后》:“女童入殿,咸莫觉知。”
⒉ 称未成年女子。
引《西游记》第五九回:“行者上前迎着,合掌道:‘女童,累你转报公主一声。’”
小女孩。
如:「她找了两位可爱的女童来担任婚礼时的小花童。」