hūn huā
昏花hūn àn
昏暗hūn hēi
昏黑hūn huáng
昏黄hūn mí
昏迷hūn chén
昏沉hūn xuàn
昏眩hūn kuì
昏聩hūn yōng
昏庸hūn jué
昏厥hūn shuì
昏睡hūn jūn
昏君hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn hūn mò mò
昏昏默默hūn hūn è è
昏昏噩噩hūn hūn hào hào
昏昏浩浩hūn hūn chén chén
昏昏沉沉hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn tóu hūn nǎo
昏头昏脑hūn hūn mò mò
昏昏默默hūn hūn è è
昏昏噩噩hūn hūn hào hào
昏昏浩浩hūn tiān hēi dì
昏天黑地hūn tiān àn dì
昏天暗地hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn hūn chén chén
昏昏沉沉hūn dìng chén xǐng
昏定晨省hūn mí bù xǐng
昏迷不省hūn tóu yūn nǎo
昏头晕脑hūn tóu dǎ nǎo
昏头打脑hūn tóu dā nǎo
昏头搭脑hūn tóu dā nǎo
昏头搭恼hūn jìng chóng míng
昏镜重明hūn tóu zhuǎn xiàng
昏头转向hūn kuì wú néng
昏聩无能hūn yōng wú dào
昏庸无道hūn mí bù xǐng
昏迷不醒hūn jìng chóng mó
昏镜重磨guó jūn
国君chǔ jūn
储君bào jūn
暴君zhū jūn
诸君hūn jūn
昏君yǐn jūn zǐ
瘾君子yǐn jūn zǐ
隐君子wěi jūn zǐ
伪君子zhōng jūn ài guó
忠君爱国zhōng jūn bào guó
忠君报国bì jūn sān shè
避君三舍qī jūn zhī zuì
欺君之罪qī jūn wù guó
欺君误国shèng jūn xián xiàng
圣君贤相dé jūn xíng dào
得君行道féng jūn zhī è
逢君之恶qī jūn wǎng shàng
欺君罔上qǐng jūn rù wèng
请君入瓮wén jūn xīn guǎ
文君新寡wén jūn zǎo guǎ
文君早寡wén jūn xīn jiào
文君新醮wén jūn sī mǎ
文君司马明主,明君,
昏君hūnjūn
(1) 昏乱的君王
英a fatuous and self-indulgent ruler⒈ 昏庸无道的帝王。
引《新唐书·宦者传序》:“小人之情,猥险无顾藉,又日夕侍天子,狎则无威,习则不疑,故昏君蔽於所昵,英主祸生所忽。”
《说唐》第三十回:“这样昏君,保他何益?”
⒉ 詈词。称昏昧无能的人。
引《金瓶梅词话》第三四回:“金莲駡道:‘恁贼没廉耻的昏君强盗!卖了儿子招女婿,彼此腾倒着做。’”
李广田《活在谎话里的人们》:“孩子回来,留还怕留不住,你又把他打跑了,你这老昏君!”
昏庸无道的君主。