hūn huā
昏花hūn àn
昏暗hūn hēi
昏黑hūn huáng
昏黄hūn mí
昏迷hūn chén
昏沉hūn xuàn
昏眩hūn kuì
昏聩hūn yōng
昏庸hūn jué
昏厥hūn shuì
昏睡hūn jūn
昏君hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn hūn mò mò
昏昏默默hūn hūn è è
昏昏噩噩hūn hūn hào hào
昏昏浩浩hūn hūn chén chén
昏昏沉沉hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn tóu hūn nǎo
昏头昏脑hūn hūn mò mò
昏昏默默hūn hūn è è
昏昏噩噩hūn hūn hào hào
昏昏浩浩hūn tiān hēi dì
昏天黑地hūn tiān àn dì
昏天暗地hūn hūn yù shuì
昏昏欲睡hūn hūn chén chén
昏昏沉沉hūn dìng chén xǐng
昏定晨省hūn mí bù xǐng
昏迷不省hūn tóu yūn nǎo
昏头晕脑hūn tóu dǎ nǎo
昏头打脑hūn tóu dā nǎo
昏头搭脑hūn tóu dā nǎo
昏头搭恼hūn jìng chóng míng
昏镜重明hūn tóu zhuǎn xiàng
昏头转向hūn kuì wú néng
昏聩无能hūn yōng wú dào
昏庸无道hūn mí bù xǐng
昏迷不醒hūn jìng chóng mó
昏镜重磨⒈ 苍茫浩渺。
引唐罗隐《谗书·槎客喻》:“彼河之流,彼天之高,宛宛转转,昏昏浩浩,有怪有灵,时颠时倒,而子浮泛其间,能不手足之骇,神魂之掉者乎?”
苍茫浩渺。
唐·罗隐《谗书·槎客喻》:“彼河之流,彼天之高,宛宛转转,昏昏浩浩,有怪有灵,时颠时倒,而子浮浮其间。”
昏昏浩浩作定语、状语;用于口语。
查看更多