tāng tāng
堂堂táng guān
堂倌táng gǔ
堂鼓táng huáng
堂皇táng wū
堂屋táng ào
堂奥táng xiōng dì
堂兄弟táng táng yī biǎo
堂堂一表táng táng zhī zhèn
堂堂之阵táng táng zhèng zhèng
堂堂正正táng táng yī biǎo
堂堂一表táng táng zhī zhèn
堂堂之阵táng táng yī biǎo
堂堂一表táng táng zhèng zhèng
堂堂正正táng huáng zhèng dà
堂皇正大táng gāo lián yuǎn
堂高廉远táng ér huáng zhī
堂而皇之táng táng zhī zhèn
堂堂之阵táng huáng fù lì
堂皇富丽táng huáng guān miǎn
堂皇冠冕táng gāo jí yuǎn
堂高级远lǐ wū
里屋máo wū
茅屋fáng wū
房屋shū wū
书屋táng wū
堂屋rùn wū rùn shēn
润屋润身ài wū jí wū
爱屋及乌máo wū cǎo shě
茅屋草舍hǎi wū chóu tiān
海屋筹添péng wū shēng huī
蓬屋生辉bái wū zhī shì
白屋之士bái wū hán mén
白屋寒门gāo wū jiàn líng
高屋建瓴hǎi wū tiān chóu
海屋添筹gé wū cuān chuán
隔屋撺椽bǐ wū kě zhū
比屋可诛bǐ wū ér fēng
比屋而封bǐ wū lián méng
比屋连甍bǐ wū kě fēng
比屋可封wàng wū ér shí
望屋而食huá wū qiū xū
华屋秋墟fēng wū bù jiā
丰屋蔀家fēng wū yán zāi
丰屋延灾fēng wū zhī jiè
丰屋之戒fēng wū shēng zāi
丰屋生灾fēng wū zhī huò
丰屋之祸fēng wū zhī guò
丰屋之过suō wū chēng zhēn
缩屋称贞máo wū cǎi chuán
茅屋采椽yǎng wū xīng tàn
仰屋兴叹jīn wū cáng jiāo
金屋藏娇jīn wū zhù jiāo
金屋贮娇jīn wū zhī xuǎn
金屋之选jīn wū jiāo niáng
金屋娇娘jià wū dié chuáng
架屋迭床jià wū dié chuáng
架屋叠床lěi wū chóng jià
累屋重架huáng wū zuǒ dào
黄屋左纛yǎng wū qiè tàn
仰屋窃叹yǎng wū zhù shū
仰屋著书huá wū shān qiū
华屋山丘huá wū qiū xū
华屋丘墟méi wū jià liáng
没屋架梁yǎng wū zhuó shū
仰屋着书堂屋tángwū
(1) 正屋中居中的一间或泛指正屋
英main hall of a building⒈ 正屋。
引《晋书·艺术传·淳于智》:“家人既集,堂屋五间拉然而崩。”
唐顾非熊《下第后寄高山人》诗:“我家堂屋前,仰视大茅巔。”
巴金《秋》三:“她的轿子一到堂屋门口, 琴和淑华姊妹,还有绮霞、翠环都站在那里迎接她。”
院落房屋的正房。常为祭拜神明祖先,或宴客集会的地方。