lǐ wū
里屋máo wū
茅屋fáng wū
房屋shū wū
书屋táng wū
堂屋rùn wū rùn shēn
润屋润身ài wū jí wū
爱屋及乌máo wū cǎo shě
茅屋草舍hǎi wū chóu tiān
海屋筹添péng wū shēng huī
蓬屋生辉bái wū zhī shì
白屋之士bái wū hán mén
白屋寒门gāo wū jiàn líng
高屋建瓴hǎi wū tiān chóu
海屋添筹gé wū cuān chuán
隔屋撺椽bǐ wū kě zhū
比屋可诛bǐ wū ér fēng
比屋而封bǐ wū lián méng
比屋连甍bǐ wū kě fēng
比屋可封wàng wū ér shí
望屋而食huá wū qiū xū
华屋秋墟fēng wū bù jiā
丰屋蔀家fēng wū yán zāi
丰屋延灾fēng wū zhī jiè
丰屋之戒fēng wū shēng zāi
丰屋生灾fēng wū zhī huò
丰屋之祸fēng wū zhī guò
丰屋之过suō wū chēng zhēn
缩屋称贞máo wū cǎi chuán
茅屋采椽yǎng wū xīng tàn
仰屋兴叹jīn wū cáng jiāo
金屋藏娇jīn wū zhù jiāo
金屋贮娇jīn wū zhī xuǎn
金屋之选jīn wū jiāo niáng
金屋娇娘jià wū dié chuáng
架屋迭床jià wū dié chuáng
架屋叠床lěi wū chóng jià
累屋重架huáng wū zuǒ dào
黄屋左纛yǎng wū qiè tàn
仰屋窃叹yǎng wū zhù shū
仰屋著书huá wū shān qiū
华屋山丘huá wū qiū xū
华屋丘墟méi wū jià liáng
没屋架梁yǎng wū zhuó shū
仰屋着书yì mǔ cǎo
益母草xiān hè cǎo
仙鹤草cù jiāng cǎo
酢浆草yú xīng cǎo
鱼腥草máo wū cǎo shě
茅屋草舍fēng xiàng cǎo yǎn
风向草偃shuāng xíng cǎo xiǔ
霜行草宿tiān zào cǎo mèi
天造草昧fēng háng cǎo yǎn
风行草偃fēng bīng cǎo jiǎ
风兵草甲shì rú cǎo jiè
视如草芥huáng guàn cǎo lǚ
黄冠草履huáng guàn cǎo fú
黄冠草服liáng duō cǎo guǎng
粮多草广bā gōng cǎo mù
八公草木fēng chí cǎo mǐ
风驰草靡fēng xíng cǎo cóng
风行草从fēng chuī cǎo dòng
风吹草动fēng zhú cǎo lù
风烛草露yīng fēi cǎo zhǎng
莺飞草长tóng tuó cǎo mǎng
铜驼草莽rú qì cǎo jiè
如泣草芥bù qì cǎo mèi
不弃草昧lǘ xiàng cǎo yě
闾巷草野fēng xíng cǎo mí
风行草靡sān gù cǎo lú
三顾草庐rén fēi cǎo mù
人非草木用茅草修建的房子。形容住宿条件简陋
清·石玉昆《三侠五义》第24回:“茅屋草舍,掌柜的不要见笑。”
高堂大屋、高楼大厦
茅屋草舍作主语、宾语、定语;用于自谦。
查看更多
茅读音:máo
茅máo(1)(名)即白茅;草本植物;花穗上密生白毛;根茎可以吃;也可入药;叶子可以编蓑衣。(2)(Máo)姓。
屋读音:wū屋wū(1)(名)房子:~顶|~脊。(2)(名)房间:茅~|里~。
草读音:cǎo草cǎo(1)(名)高等植物中栽培植物以外的草本植物的统称:野~|青~。(2)(名)指用作燃料、饲料等的稻、麦之类的茎和叶:稻~|干~。(3)(名)〈口〉雌性的(多指家畜或家禽):~驴|~鸡。(4)(形)草率;不细致:潦~|字写得很~。(5)(名)文字书写形式的名称。ɑ)汉字形体的一种:~书。b)拼音字母的手写体:~书。b)拼音字母的手写体(6)(名)草稿:起~|~案。(7)(动)〈书〉起草:~拟。
舍读音:shě,shè[ shě ]1. 放弃,不要了:舍己为人。舍近求远。四舍五入。
2. 施舍:舍粥。舍药。