yāng tián
秧田yóu tián
油田qì tián
气田dào tián
稻田gēng tián
耕田hú tián
湖田shā tián
沙田yuán tián
园田nóng tián
农田dān tián
丹田féi tián
肥田hàn tián
旱田dà tián
大田méi tián
煤田liáng tián
良田zhòng tián
种田shuǐ tián
水田xīn tián
心田tī tián
梯田tún tián
屯田mián tián
棉田lán tián yù
蓝田玉lán tián shēng yù
蓝田生玉jīn tián qǐ yì
金田起义lán tián chū yù
蓝田出玉sāng tián cāng hǎi
桑田沧海guā tián lǐ xià
瓜田李下guā tián zhī xián
瓜田之嫌sāng tián bì hǎi
桑田碧海cùn tián chǐ zhái
寸田尺宅mǎi tián yáng xiàn
买田阳羡dà tián zuò wù
大田作物féi tián wò dì
肥田沃地sǎo tián guā dì
扫田刮地xī tián duó niú
蹊田夺牛qiú tián wèn shě
求田问舍lán tián yuán rén
蓝田猿人nóng tián shuǐ lì
农田水利园田yuántián
(1) 园圃和田地
英gardens and field(2) 今专指种菜的田地
例耕作[.好工具]园田化英vegetable garden⒈ 园圃和田地。今专指种菜的田地。
引《后汉书·窦宪传》:“宪恃宫掖声埶,遂以贱直请夺沁水公主园田,主逼畏,不敢计。”
晋陶潜《归园田居》诗之一:“开荒南野际,守拙归园田。”
唐韦应物《答库部韩郎中》诗:“风雪积深夜,园田掩荒蹊。”
⒉ 今专指种菜的田地。
场圃和田地。《后汉书.卷二三.窦融传》:「宪恃宫掖声埶,遂以贱直请夺沁水公主园田。」唐.韦应物〈答库部韩郎中〉诗:「风雪积深夜,园田掩荒蹊。」
园读音:yuán
园(1)(名)(~子、~儿)种蔬菜、花果、树木的地方:花~|果~|~艺。(2)(名)供人游览娱乐的地方:公~|动物~。
田读音:tián田tián(1)姓:~老头|老~头。(2)(名)田猎:田径赛。(3)(名)田地:~埂|~野。