shā shā
沙沙shā qiū
沙丘shā tān
沙滩shā bào
沙暴shā lóng
沙龙shā mò
沙漠shā zhōu
沙洲shā tǔ
沙土shā tián
沙田shā yǎ
沙哑shā zi
沙子shā dài
沙袋shā dì
沙地shā fā
沙发shā shí
沙石shā guō
沙锅shā chǎng
沙场shā shì
沙市shā lā lā
沙拉拉shā dīng yú
沙丁鱼shā chén bào
沙尘暴shā mò huà
沙漠化shā lā shā lā
沙啦沙啦shā lǐ táo jīn
沙里淘金shā guō qiǎn ér
沙锅浅儿shā wén zhǔ yì
沙文主义shā tān pái qiú
沙滩排球sha ou xiang ji
沙鸥翔集yāng tián
秧田yóu tián
油田qì tián
气田dào tián
稻田gēng tián
耕田hú tián
湖田shā tián
沙田yuán tián
园田nóng tián
农田dān tián
丹田féi tián
肥田hàn tián
旱田dà tián
大田méi tián
煤田liáng tián
良田zhòng tián
种田shuǐ tián
水田xīn tián
心田tī tián
梯田tún tián
屯田mián tián
棉田lán tián yù
蓝田玉lán tián shēng yù
蓝田生玉jīn tián qǐ yì
金田起义lán tián chū yù
蓝田出玉sāng tián cāng hǎi
桑田沧海guā tián lǐ xià
瓜田李下guā tián zhī xián
瓜田之嫌sāng tián bì hǎi
桑田碧海cùn tián chǐ zhái
寸田尺宅mǎi tián yáng xiàn
买田阳羡dà tián zuò wù
大田作物féi tián wò dì
肥田沃地sǎo tián guā dì
扫田刮地xī tián duó niú
蹊田夺牛qiú tián wèn shě
求田问舍lán tián yuán rén
蓝田猿人nóng tián shuǐ lì
农田水利hAo86.沙田shātián
(1) 含沙量大的田地(特别是由沙滩开辟成的田地)
英sandy land;sand mulch⒈ 指水边或水洲沙淤之田。
引宋晁补之《富春行赠范振》诗:“沙田老桑出叶粗,江潮打根根半枯。”
《宋史·食货志上一》:“浙西、江东、淮东路沙田、 芦场,顷亩浩瀚,宜立租税,补助军食。”
明徐光启《农政全书》卷五:“沙田,南方江淮间沙淤之田也。或滨大江,或峙中洲。”
章炳麟《訄书·定版籍》:“江干沙田,宜木绵,其衰如桑。”
⒉ 旧时广东盐田亦称沙田。
引清屈大均《广东新语·食语·盐》:“凡盐田五亩,以其半分为四区,布之以细沙,周之以沟水,是曰沙田。”
清屈大均《广东新语·食语·盐》:“盐田以高者为上,高则潮消先乾,其沙易白也。计五亩之中,有沟,有漏,有槽,有池,其空处则曰沙田也。”
江海边因沙土冲积而成的新生地。