tài tai
太太tài píng
太平tài bǎo
太保tài shèn
太甚tài jiàn
太监tài yáng
太阳tài gǔ
太古tài hòu
太后tài kōng
太空tài zǐ
太子tài gōng
太公tài yuán
太原tài xū
太虚tài xī
太息tài yīn
太阴tài miào
太庙tài píng yáng
太平洋tài píng jiān
太平间tài yáng néng
太阳能tài yáng xì
太阳系tài yáng fēng
太阳风tài yáng shén
太阳神tài yáng xué
太阳穴tài shī yǐ
太师椅tài jí quán
太极拳tài shàng huáng
太上皇tài yáng mào
太阳帽tài zǐ gǎng
太子港tài píng shèng shì
太平盛世tài ē zhī bǐng
太阿之柄tài ē dào chí
太阿倒持tài shān běi dòu
太山北斗tài ē zài wò
太阿在握tài cāng tí mǐ
太仓稊米tài cāng yī sù
太仓一粟tài píng wú shì
太平无事tài yáng diàn chí
太阳电池tài shàng wàng qíng
太上忘情tài yáng huó dòng
太阳活动tài qiū dào guǎng
太丘道广tài yáng hēi zǐ
太阳黑子tài píng tiān guó
太平天国tài píng lóng tóu
太平龙头tài píng wú xiàng
太平无象xī yáng
夕阳jiāo yáng
骄阳ōu yáng
欧阳yīn yáng
阴阳xiàng yáng
向阳cháo yáng
朝阳chóng yáng
重阳cán yáng
残阳xié yáng
斜阳tài yáng
太阳luò yáng
洛阳duān yáng
端阳nán yáng
南阳zhē yáng
遮阳liáo yáng
辽阳xiǎo yáng chūn
小阳春yīn yáng jiā
阴阳家zhòng yáng jié
重阳节tài yáng néng
太阳能tài yáng xì
太阳系tài yáng fēng
太阳风tài yáng shén
太阳神tài yáng xué
太阳穴zhē yáng mào
遮阳帽tài yáng mào
太阳帽yīn yáng rén
阴阳人pó yáng hú
鄱阳湖yàn yáng tiān
艳阳天jìn yáng zhī jiǎ
晋阳之甲xī yáng xī xià
夕阳西下yīn yáng jiāo cuò
阴阳交错luò yáng zhǐ guì
洛阳纸贵luò yáng cái zǐ
洛阳才子cháo yáng dān fèng
朝阳丹凤yīn yáng cǎn shū
阴阳惨舒yú yáng pí gǔ
渔阳鞞鼓yú yáng pí gǔ
渔阳鼙鼓gāo yáng gōng zǐ
高阳公子tài yáng diàn chí
太阳电池gāo yáng jiǔ tú
高阳酒徒wèi yáng zhī qíng
渭阳之情yīn yáng zhī biàn
阴阳之变lóng yáng zhī xīng
龙阳之兴xián yáng yī jù
咸阳一炬wèn yáng tián fǎn
汶阳田反cháo yáng míng fèng
朝阳鸣凤tài yáng huó dòng
太阳活动yīn yáng yì wèi
阴阳易位sān yáng jiāo tài
三阳交泰héng yáng yàn duàn
衡阳雁断lǔ yáng huī gē
鲁阳挥戈lǔ yáng huī rì
鲁阳挥日tài yáng hēi zǐ
太阳黑子yīn yáng guài qì
阴阳怪气yīn yáng liǎng miàn
阴阳两面lǔ yáng huí rì
鲁阳回日lǔ yáng huī gē
鲁阳麾戈lǔ yáng zhǐ rì
鲁阳指日lóng yáng qì yú
龙阳泣鱼sān yáng kāi tài
三阳开泰liù yáng huì shǒu
六阳会首jiǎo yáng sì huǒ
皎阳似火lì yáng yǔ jīn
栎阳雨金月亮,恒星,日落,日食,
太阴,
太阳tàiyáng
(1) 地球等行星围绕它公转的恒星,是由本身引力吸引在一起的直径为 1.4×10 6 公里的气体球,其内部深处热核反应把氢聚变为氦而释(好工具.)放出能量
例太阳升例太阳落英sun;sol(2) 中医
英Taiyang(3) 经外穴名
(4) 即颞颥
⒈ 日的通称。
引《汉书·元帝纪》:“是以氛邪岁增,侵犯太阳,正气湛掩,日久夺光。”
颜师古注:“太阳,日也。”
三国魏曹植《洛神赋》:“远而望之,皎若太阳升朝霞。”
⒉ 指太阳光。
引曹禺《北京人》第二幕:“太阳晒着,风吹着,雨淋着。”
⒊ 旺盛的阳气。
引《尚书大传》卷五:“遂人以火纪;火,太阳也。”
汉董仲舒《春秋繁露·阴阳终始》:“故至春少阳,东出就木,与之俱生;至夏太阳,南出就火,与之俱煖。”
三国魏嵇康《答难养生论》:“咀嚼英华,呼吸太阳。”
⒋ 指太阳穴。参见“太阳穴”。
引《红楼梦》第五二回:“只是太阳还疼。”
老舍《四世同堂》五十:“他完全变了,变成个瘪太阳,嘬腮梆,而棱角分明的脸。”
恒星之一,半径约为七十万公里,距地球约一亿五千万公里,地球与其他行星绕其公转。为气态天体,表面温度约为摄氏五千五百度,中心温度估计超过摄氏一千五百万度,足以进行核反应。
太读音:tài
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
阳读音:yáng阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。