yīn mái
阴霾yīn àn
阴暗yīn yǐng
阴影yīn móu
阴谋yīn gōu
阴沟yīn chén
阴沉yīn yù
阴郁yīn yáng
阴阳yīn liáng
阴凉yīn dú
阴毒yīn náng
阴囊yīn sēn
阴森yīn jiān
阴间yīn jīng
阴茎yīn shī
阴湿yīn yǔ
阴雨yīn máo
阴毛yīn xiǎn
阴险yīn xìng
阴性yīn dào
阴道yīn jí
阴极yīn fēng
阴风yīn píng
阴平yīn lěng
阴冷yīn miàn
阴面yīn lì
阴历yīn bù
阴部yīn àn miàn
阴暗面yīn yáng jiā
阴阳家yīn yáng rén
阴阳人yīn móu guǐ jì
阴谋诡计yīn yí yáng zhàn
阴疑阳战yīn yáng jiāo cuò
阴阳交错yīn shān bèi hòu
阴山背后yīn níng bīng jiān
阴凝冰坚yīn níng jiān bīng
阴凝坚冰yīn cuò yáng chā
阴错阳差yīn yáng cǎn shū
阴阳惨舒yīn cáo dì fǔ
阴曹地府yīn líng bù sàn
阴灵不散yīn chā yáng cuò
阴差阳错yīn yáng zhī biàn
阴阳之变yīn xiǎn dǎi dú
阴险歹毒yīn yáng yì wèi
阴阳易位yīn fú wēi xíng
阴服微行yīn hún bù sàn
阴魂不散yīn yáng guài qì
阴阳怪气yīn yáng liǎng miàn
阴阳两面yīn móu bù guǐ
阴谋不轨xī yáng
夕阳jiāo yáng
骄阳ōu yáng
欧阳yīn yáng
阴阳xiàng yáng
向阳cháo yáng
朝阳chóng yáng
重阳cán yáng
残阳xié yáng
斜阳tài yáng
太阳luò yáng
洛阳duān yáng
端阳nán yáng
南阳zhē yáng
遮阳liáo yáng
辽阳xiǎo yáng chūn
小阳春yīn yáng jiā
阴阳家zhòng yáng jié
重阳节tài yáng néng
太阳能tài yáng xì
太阳系tài yáng fēng
太阳风tài yáng shén
太阳神tài yáng xué
太阳穴zhē yáng mào
遮阳帽tài yáng mào
太阳帽yīn yáng rén
阴阳人pó yáng hú
鄱阳湖yàn yáng tiān
艳阳天jìn yáng zhī jiǎ
晋阳之甲xī yáng xī xià
夕阳西下yīn yáng jiāo cuò
阴阳交错luò yáng zhǐ guì
洛阳纸贵luò yáng cái zǐ
洛阳才子cháo yáng dān fèng
朝阳丹凤yīn yáng cǎn shū
阴阳惨舒yú yáng pí gǔ
渔阳鞞鼓yú yáng pí gǔ
渔阳鼙鼓gāo yáng gōng zǐ
高阳公子tài yáng diàn chí
太阳电池gāo yáng jiǔ tú
高阳酒徒wèi yáng zhī qíng
渭阳之情yīn yáng zhī biàn
阴阳之变lóng yáng zhī xīng
龙阳之兴xián yáng yī jù
咸阳一炬wèn yáng tián fǎn
汶阳田反cháo yáng míng fèng
朝阳鸣凤tài yáng huó dòng
太阳活动yīn yáng yì wèi
阴阳易位sān yáng jiāo tài
三阳交泰héng yáng yàn duàn
衡阳雁断lǔ yáng huī gē
鲁阳挥戈lǔ yáng huī rì
鲁阳挥日tài yáng hēi zǐ
太阳黑子yīn yáng guài qì
阴阳怪气yīn yáng liǎng miàn
阴阳两面lǔ yáng huí rì
鲁阳回日lǔ yáng huī gē
鲁阳麾戈lǔ yáng zhǐ rì
鲁阳指日lóng yáng qì yú
龙阳泣鱼sān yáng kāi tài
三阳开泰liù yáng huì shǒu
六阳会首jiǎo yáng sì huǒ
皎阳似火lì yáng yǔ jīn
栎阳雨金阴惨阳舒,
⒈ 古以秋冬为阴,春夏为阳。意为秋冬忧戚,春夏舒快。指四时的变化。
引语本汉张衡《西京赋》:“夫人在阳时则舒,在阴时则惨。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·物色》:“春秋代序,阴阳惨舒,物色之动,心亦摇焉。”
唐刘禹锡《答饶州元使君书》:“视阴阳惨舒之节,取震虩泽濡之象。知天而不泥於神怪,知人而不遗於委琐。”
古以秋冬为阴,春夏为阳。意为秋冬忧戚,春夏舒快。指四时的变化。语本汉张衡《西京赋》:“夫人在阳时则舒,在阴时则惨。”
语出汉·张衡《西京赋》:“夫人在阳时则舒,在阴时则惨。”南朝·梁·刘勰《文心雕龙·物色》:“春秋代序,阴阳惨舒,物色之动,心亦摇焉。”
视阴阳惨舒之节,取震虩泽濡之象。知天而不泥于神怪,知人而不遗于委琐。唐·刘禹锡《答饶州元使君书》
阴惨阳舒
阴阳惨舒作宾语、定语;用于书面语。
查看更多
阴读音:yīn[ yīn ]
1. 中国古代哲学认为宇宙中通贯所有物质的两大对立面诸一,与“阳”相对:阴阳。一阴一阳谓之道。阴差阳错。阴盛阳衰。阴虚生热。图形:⚋(U+268B)。
2. 指“月亮”:太阴(月亮)。阴历。
3. 带负电的:阴电。阴极。阴离子。
4. 云层较厚,遮住阳光:阴沉。阴雨。阴郁(亦指忧郁,不开朗)。阴霾。
5. 不见阳光,亦指不见阳光的地方:阴面。阴干(
)。阴凉,阴影。山阴(山的北面,水的南面)。碑阴(碑的背面)。6. 不露出表面的,暗中的:阴沟。阴通(秘密往来)。阴私。阴功(a.暗中做的好事;b.迷信指被阴间记功的好事)。
7. 背地捣鬼,险恶:阴谋。阴毒。
8. 指冥间:阴间。阴司。阴曹地府。
9. 凹进的:阴文图章。阴识(即阴文)。
10. 指时间:光阴。惜寸阴。
11. 生殖器:阴部。阴道。阴茎。阴囊。
12. 姓。
阳读音:yáng阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
惨读音:cǎn惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。
舒读音:shū舒shū(1)本义:(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态):(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态)(2)〈书〉(形)缓慢;从容:~缓。(3)姓。