hú hú
胡胡hú jiā
胡笳hú tòng
胡同hú zi
胡子hú chě
胡扯hú shuō
胡说hú zhōu
胡诌hú luàn
胡乱hú xū
胡须hú qin
胡琴hú nào
胡闹hú táo
胡桃hú lái
胡来hú fēng
胡蜂hú jiāo
胡椒hú luó bo
胡萝卜hú lǐ hú tú
胡里胡涂hú tiān hú dì
胡天胡地hú tiān hú dì
胡天胡帝hú zuò hú wéi
胡作胡为hú yuè tóng zhōu
胡越同舟hú zi lā chā
胡子拉碴hú zǒu yóu fēi
胡走游飞hú cāi luàn xiǎng
胡猜乱想hú yuè zhī huò
胡越之祸hú yuè yī jiā
胡越一家hú yán luàn yǔ
胡言乱语hú shuō luàn dào
胡说乱道hú shuō bā dào
胡说八道hú zhī chě yè
胡枝扯叶hú lā luàn chě
胡拉乱扯hú zhōu luàn chě
胡诌乱扯hú zhōu bā chě
胡诌八扯hú zhī chě yè
胡支扯叶hú zhōu luàn dào
胡诌乱道hú zhōu luàn shuō
胡诌乱说hú zuò luàn wéi
胡作乱为hú wéi luàn xìn
胡为乱信hú cāi luàn dào
胡猜乱道hú biān luàn zào
胡编乱造hú chuī luàn pǎng
胡吹乱嗙hú sī luàn liàng
胡思乱量hú sī luàn xiǎng
胡思乱想hú jiǎo mán chán
胡搅蛮缠hú féi zhōng shòu
胡肥锺瘦hú yán luàn dào
胡言乱道hú luó bo sù
胡萝卜素hú chī hǎi hē
胡吃海喝hú zhōu luàn bàng
胡诌乱傍hú zǐ gōng chéng
胡子工程hú dǎ hǎi shuāi
胡打海摔hú chuī hǎi shuāi
胡吹海摔hú gē yě diào
胡歌野调hú yán hàn yǔ
胡言汉语hú xíng luàn wéi
胡行乱为hú shuō bái dào
胡说白道hú fú qí shè
胡服骑射hú zuò fēi wéi
胡作非为髯毛,
胡须húxū
(1) 胡子。(好工具.)人,通常是成年男人颏(下颌)、两唇及邻接部分上的毛
英beard;moustache;whisker⒈ 胡子,嘴周围和连着鬓角长的毛。
引《新五代史·杂传五·氏叔琮》:“叔琮选壮士二人深目而胡鬚者,牧马襄陵道旁, 晋人以为晋兵。”
胡子。 《水浒传》第四九回:“﹝孙立﹞淡黄面皮,落腮鬍鬚,八尺以上身材。”
《说岳全传》第二九回:“﹝汤怀﹞与大哥差不多本事,只少几根鬍鬚。”
曹禺《北京人》第一幕:“因为一向是曾家的婴儿们仿佛生下来就该长满了胡须,迈着四方步的。”
长在下巴和面颊上的毛,常作为成年的标志。