kuàng dá
旷达kuàng gōng
旷工kuàng yě
旷野kuàng kè
旷课kuàng shì
旷世kuàng dá bù jī
旷达不羁kuàng gǔ wèi yǒu
旷古未有kuàng ruò fā méng
旷若发蒙kuàng zhí fèn shì
旷职偾事kuàng rì yǐn yuè
旷日引月kuàng gǔ wú liǎng
旷古无两kuàng miǎo wú jiā
旷邈无家kuàng xìng yí qíng
旷性怡情kuàng gǔ jué lún
旷古绝伦kuàng rì chí jiǔ
旷日持久kuàng rì mí jiǔ
旷日弥久kuàng rì jīng jiǔ
旷日经久kuàng rì zhǎng jiǔ
旷日长久kuàng rì lí jiǔ
旷日离久kuàng rì yǐn jiǔ
旷日引久kuàng suì chí jiǔ
旷岁持久kuàng rì jīng nián
旷日经年kuàng shì bù jī
旷世不羁kuàng xīn yí shén
旷心怡神kuàng fū yuàn nǚ
旷夫怨女kuàng gǔ qí wén
旷古奇闻kuàng gǔ wèi wén
旷古未闻kuàng gǔ yī rén
旷古一人kuàng rì jī guǐ
旷日积晷kuàng shì qí cái
旷世奇才kuàng rì lěi shí
旷日累时kuàng shì yì cái
旷世逸才kuàng shì wú pǐ
旷世无匹qián fū
前夫pǐ fū
匹夫gōng fu
工夫chuán fū
船夫gōng fu
功夫dà fū
大夫zhàng fū
丈夫bìng fū
病夫qiān fū
千夫qiáo fū
樵夫nuò fū
懦夫guān fū
鳏夫dú fū
独夫qíng fū
情夫qiàn fū
纤夫huǒ fū
伙夫mǎ fū
马夫tiāo fū
挑夫jiǎo fū
脚夫chē fū
车夫jiě fu
姐夫yí fu
姨夫pīn fū
姘夫gēng fū
更夫nóng fū
农夫tú fū
屠夫mèi fu
妹夫gōng fū pān er
功夫片xiāng fū rén
湘夫人lǎo fū zǐ
老夫子qiān fū zhǐ
千夫指yū fū zǐ
迂夫子yú fū yú fù
愚夫愚妇fàn fū fàn fù
贩夫贩妇pǐ fū pǐ fù
匹夫匹妇tān fū xùn cái
贪夫徇财tān fū xùn cái
贪夫狥财sān fū zhī duì
三夫之对tián fū yě sǒu
田夫野叟fán fū ròu yǎn
凡夫肉眼fán fū sú zǐ
凡夫俗子sān fū zhī yán
三夫之言cūn fū yě lǎo
村夫野老cūn fū sú zǐ
村夫俗子dān fū zhī fù
单夫只妇pǐ fū huái bì
匹夫怀璧pǐ fū gōu dú
匹夫沟渎pǐ fū wú zuì
匹夫无罪pǐ fū yǒu zé
匹夫有责tān fū xùn lì
贪夫徇利tān fū xùn lì
贪夫殉利tān fū xùn lì
贪夫狥利yì fū jié fù
义夫节妇yú fū chǔn fù
愚夫蠢妇gōng fū piàn ér
功夫片儿guàn fū mà zuò
灌夫骂坐móu fū kǒng duō
谋夫孔多tián fū yě lǎo
田夫野老fàn fū sú zǐ
贩夫俗子fàn fū zào lì
贩夫皂隶fàn fū zào lì
贩夫皁隶yī fū dāng guān
一夫当关dú fū mín zéi
独夫民贼yǒng fū hàn zú
勇夫悍卒fàn fū zǒu zú
贩夫走卒fàn fū zōu zú
贩夫驺卒guàn fū mà zuò
灌夫骂座zhēn fū liè fù
贞夫烈妇shí fū ráo zhuī
十夫桡椎wàn fū bù dāng
万夫不当kuàng fū yuàn nǚ
旷夫怨女pǐ fū zhī liàng
匹夫之谅pǐ fū zhī yǒng
匹夫之勇pǐ fū xiǎo liàng
匹夫小谅qiān fū suǒ zhǐ
千夫所指yī fū zhī yǒng
一夫之勇wàn fū mò dāng
万夫莫当yī fū zhī yòng
一夫之用wài sūn nǚ
外孙女chá huā nǚ
茶花女lǎo chǔ nǚ
老处女zēng sūn nǚ
曾孙女nán nán nǚ nǚ
男男女女nán huān nǚ ài
男欢女爱nán nán nǚ nǚ
男男女女nán gēng nǚ zhī
男耕女织èr bā nǚ láng
二八女郎xiǎo jiǎo nǚ rén
小脚女人nán bàn nǚ zhuāng
男扮女妆nán bàn nǚ zhuāng
男扮女装nán chàng nǚ suí
男唱女随nán zūn nǚ bēi
男尊女卑nán hūn nǚ jià
男婚女嫁láng cái nǚ mào
郎才女貌nán cái nǚ mào
男才女貌láng cái nǚ zī
郎才女姿é huáng nǚ yīng
娥皇女英nán dào nǚ chāng
男盗女娼yáo chí nǚ shǐ
瑶池女使nán méi nǚ shuò
男媒女妁huáng huā nǚ ér
黄花女儿nán hūn nǚ pìn
男婚女聘nán shì nǚ jiā
男室女家怨女旷夫,
语本《孟子.梁惠王下》:「内无怨女,外无旷夫。」指达婚龄而尚未婚嫁的男女。
旷夫:大龄而未娶妻室的男子;怨女:大龄而未嫁人的女子。指年龄已大,尚未婚配的男女。
先秦 孟轲《孟子 梁惠王下》:“内无怨女,外无旷夫。”
他两个正是旷夫怨女,相见如饿虎逢羊,苍蝇见血,那有工夫问名叙礼。(明 冯梦龙《喻世明言》第二十三卷)
痴男怨女
旷夫怨女作宾语、定语;指大龄未婚的人。
查看更多
旷读音:kuàng
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
夫读音:fū,fú[ fū ]1. 旧时称成年男子:渔夫。农夫。万夫不当之勇。
2. 旧时称服劳役的人:夫役。拉夫。
3. 〔夫子〕a.旧时对学者的称呼;b.旧时称老师;c.旧时妻称夫;d.称读古书而思想陈腐的人。
4. 与妻结成配偶者:丈夫。夫妇。
怨读音:yuàn怨yuàn(1)(动)怨恨:~毒|~愤。(2)(动)责怪;埋怨:抱~|愁~|恨~|天怒人~。
女读音:nǚ,rǔ[ nǚ ]1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”:女人。女士。女流(含轻蔑意)。少(shào )女。
2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。
3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。