huán zhài
还债huán hún
还魂huán jī
还击huán zuǐ
还嘴hái shi
还是hái xiāng
还乡huán běn
还本huán yuán
还原huán lǐ
还礼huán yuàn
还愿huán jià
还价hái yuán jì
还原剂huán nián què lǎo
还年卻老huán yuán fǎn běn
还原反本huán yuán fǎn běn
还元返本huán zhū fǎn bì
还珠返璧huán chún fǎn pǔ
还醇返朴huán wǒ hé shān
还我河山huán chún fǎn gǔ
还淳反古huán chún fǎn sù
还淳反素huán chún fǎn pǔ
还淳返朴hái chún fǎn pǔ
还淳反朴huán pǔ fǎn gǔ
还朴反古huán zhū mǎi dú
还珠买椟huán zhū hé pǔ
还珠合浦huán xiāng zhòu jǐn
还乡昼锦huán nián zhù sè
还年驻色huán nián què lǎo
还年却老běn xiāng
本乡tóng xiāng
同乡shān xiāng
山乡qiáo xiāng
侨乡lǎo xiāng
老乡lí xiāng
离乡yì xiāng
异乡chéng xiāng
城乡jiā xiāng
家乡mèng xiāng
梦乡hái xiāng
还乡gù xiāng
故乡tā xiāng
他乡xià xiāng
下乡tóng xiāng huì
同乡会běn xiāng běn tǔ
本乡本土lí xiāng bèi jǐng
离乡背井bèi xiāng lí jǐng
背乡离井rù xiāng wèn sú
入乡问俗rù xiāng suí sú
入乡随俗suí xiāng rù sú
随乡入俗lí xiāng bié jǐng
离乡别井pāo xiāng lí jǐng
抛乡离井lí xiāng bèi tǔ
离乡背土wéi xiāng fù sú
违乡负俗huán xiāng zhòu jǐn
还乡昼锦tā xiāng gù zhī
他乡故知mò xiāng shǔ rǎng
貊乡鼠攘lí xiāng bié tǔ
离乡别土qióng xiāng pì rǎng
穷乡僻壤jìn xiāng qíng qiè
近乡情怯tā xiāng yì xiàn
他乡异县zhàng xiāng è tǔ
瘴乡恶土xīn xiāng wǎng zhī
心乡往之mò xiāng shǔ rǎng
貊乡鼠壤piān xiāng pì rǎng
偏乡僻壤衣锦昼行,衣锦还乡,
衣锦夜行,
⒈ 后以“还乡昼锦”谓富贵还归故乡,犹如衣锦昼行,以示荣显。
引《汉书·项籍传》:“羽见秦宫室皆已烧残,又怀思东归,曰:‘富贵不归故乡,如衣锦夜行。’”
颜师古注:“言无人见之,不荣显矣。”
清汪绎《项羽》诗:“英雄岂学书生筭,也作还乡昼锦看。”
同衣锦昼行,指富贵时穿锦衣回归故乡
东汉 班固《汉书 项籍传》:“羽见秦宫室皆已烧残,又怀思东归,曰:‘富贵不归故乡,如衣锦夜行。’”
英雄岂学生算,也作还乡昼锦看。清·汪绎《项羽》诗
衣锦还乡、衣锦昼行
衣锦夜行
还乡昼锦作谓语;指衣锦还乡。
查看更多