yì cháng
异常yì xíng
异形yì tóng
异同yì zú
异族yì wèi
异味yì yàng
异样yì guó
异国yì jǐ
异己yì xiāng
异乡yì yì
异议yì cǎi
异彩yì xìng
异性yì dì
异地yì yù
异域yì zhuàng
异状yì jiào
异教yì wù
异物yì xiāng yì qì
异香异气yì bǎo qí zhēn
异宝奇珍yì tái tóng cén
异苔同岑yì jūn tū qǐ
异军突起yì tú tóng guī
异涂同归yì tú tóng guī
异途同归yì kǒu tóng shēng
异口同声yì wén bǐ shì
异文鄙事yì kǒu tóng yùn
异口同韵yì xiǎng tiān kāi
异想天开yì qǔ tóng gōng
异曲同工yì wén chuán shuō
异闻传说yì mù qí huā
异木奇花yì duān xié shuō
异端邪说yì cǎo qí huā
异草奇花yì kǒu tóng yīn
异口同音yì míng tóng shí
异名同实yì hū xún cháng
异乎寻常yì huà zuò yòng
异化作用yì pài tóng yuán
异派同源yì kǒu tóng cí
异口同辞yì zhèng shū sú
异政殊俗yì xiāng pū bí
异香扑鼻yì yù shū fāng
异域殊方yì dì xiāng féng
异地相逢yì jūn tè qǐ
异军特起yì lù tóng guī
异路同归běn xiāng
本乡tóng xiāng
同乡shān xiāng
山乡qiáo xiāng
侨乡lǎo xiāng
老乡lí xiāng
离乡yì xiāng
异乡chéng xiāng
城乡jiā xiāng
家乡mèng xiāng
梦乡hái xiāng
还乡gù xiāng
故乡tā xiāng
他乡xià xiāng
下乡tóng xiāng huì
同乡会běn xiāng běn tǔ
本乡本土lí xiāng bèi jǐng
离乡背井bèi xiāng lí jǐng
背乡离井rù xiāng wèn sú
入乡问俗rù xiāng suí sú
入乡随俗suí xiāng rù sú
随乡入俗lí xiāng bié jǐng
离乡别井pāo xiāng lí jǐng
抛乡离井lí xiāng bèi tǔ
离乡背土wéi xiāng fù sú
违乡负俗huán xiāng zhòu jǐn
还乡昼锦tā xiāng gù zhī
他乡故知mò xiāng shǔ rǎng
貊乡鼠攘lí xiāng bié tǔ
离乡别土qióng xiāng pì rǎng
穷乡僻壤jìn xiāng qíng qiè
近乡情怯tā xiāng yì xiàn
他乡异县zhàng xiāng è tǔ
瘴乡恶土xīn xiāng wǎng zhī
心乡往之mò xiāng shǔ rǎng
貊乡鼠壤piān xiāng pì rǎng
偏乡僻壤异域,外乡,他乡,异地,
故乡,故土,同乡,家乡,
异乡yìxiāng
(1) 外乡,外地他乡
例飘泊异乡英foreign land⒈ 亦作“异乡”。
⒉ 犹异方。谓各在一方。
引《文选·曹植<洛神赋>》:“悼良会之永絶兮,哀一逝而异乡。”
李善注:“乡,犹方也。”
⒊ 他乡;外地。
引南朝宋鲍照《东门行》:“一息不相知,何况异乡别。”
前蜀韦庄《上行杯》词之二:“惆悵异乡云水,满酌一盃劝和泪。”
明吴骐《感时书事寄计子山陆孝曾》诗:“蓟北非吾土, 秦中亦异乡。”
巴金《灭亡》第八章:“她们很知道青年作客异乡的苦味。”
⒋ 指外国。
引鲁迅《集外集拾遗·<哀范君>之二》:“海草国门碧,多年老异乡。”
他乡。唐.韦庄〈江上别李秀才〉诗:「莫向尊前惜沉醉,与君俱是异乡人。」《三国演义.第五五回》:「念备一身飘荡异乡,生不能侍奉二亲,又不能祭祀宗祖,乃大逆不孝也。」也作「异地」。