piāo bó
飘泊piāo dàng
飘荡piāo yì
飘逸piāo fú
飘浮piāo líng
飘零piāo yáng
飘扬piāo yáo
飘摇piāo hū
飘忽piāo dài
飘带piāo rán
飘然piāo·sǎ
飘洒piāo piāo rán
飘飘然piāo piāo yù xiān
飘飘欲仙piāo piāo yáo yáo
飘飘摇摇piāo piāo yù xiān
飘飘欲仙piāo péng duàn gěng
飘蓬断梗piāo fēng zhòu yǔ
飘风骤雨piāo piāo yáo yáo
飘飘摇摇piāo piāo yù xiān
飘飘欲仙piāo wǎ xū zhōu
飘瓦虚舟piāo yáng háng hǎi
飘洋航海piāo rú yóu yún
飘如游云piāo fēng bào yǔ
飘风暴雨piāo bó wú dìng
飘泊无定piāo yáng guò hǎi
飘洋过海piāo fēng guò ěr
飘风过耳piāo píng duàn gěng
飘萍断梗piāo yīn duò hùn
飘茵堕溷piāo yīn luò hùn
飘茵落溷piāo yīn suí hùn
飘茵随溷piāo fán luò hùn
飘樊落溷piāo fān zhuì hùn
飘藩坠溷piāo fān zhuì hùn
飘籓坠溷piāo fēng jí yǔ
飘风急雨piāo píng làng jì
飘萍浪迹piāo rán yuǎn zhù
飘然远翥piāo líng shū jiàn
飘零书剑piāo fēng kǔ yǔ
飘风苦雨piāo rán ruò xiān
飘然若仙piāo rán yù xiān
飘然欲仙liú yáng
留洋xī yáng
西洋dà yáng
大洋hǎi yáng
海洋nán yáng
南洋chū yáng
出洋dōng yáng
东洋yuǎn yáng
远洋chóng yáng
重洋wāng yáng
汪洋hǎi yáng xué
海洋学dà yáng zhōu
大洋洲chū yáng xiàng
出洋相zhuāng yáng suàn
装洋蒜xī yáng shēn
西洋参xī yáng huà
西洋画xī yáng jìng
西洋镜mó yáng gōng
磨洋工xún yáng jiàn
巡洋舰wàng yáng xīng tàn
望洋兴叹yáng yáng dé yì
洋洋得意yáng yáng sǎ sǎ
洋洋洒洒yáng yáng dà guān
洋洋大观běi yáng jūn fá
北洋军阀chóng yáng mèi wài
崇洋媚外tǔ yáng jié hé
土洋结合tǔ yáng bìng jǔ
土洋并举wāng yáng hào bó
汪洋浩博wāng yáng dà hǎi
汪洋大海wāng yáng zì sì
汪洋恣肆yáng yáng zì dé
洋洋自得piāo yáng háng hǎi
飘洋航海dōng yáng dà hǎi
东洋大海piāo yáng guò hǎi
飘洋过海jiāng yáng dà dào
江洋大盗dé yáng ēn pǔ
德洋恩普wàng yáng ér tàn
望洋而叹yáng yáng sǎ sǎ
洋洋纚纚yáng yáng yíng ěr
洋洋盈耳jiǎn yáng là ér
捡洋落儿hǎi yáng huán jìng
海洋环境wāng yáng hóng sì
汪洋闳肆wāng yáng dà sì
汪洋大肆wāng yáng zì sì
汪洋自肆wāng yáng zì zì
汪洋自恣pàng dà hǎi
胖大海rì běn hǎi
日本海zhōng nán hǎi
中南海dì zhōng hǎi
地中海zhōng guó hǎi
中国海shān bēng hǎi xiào
山崩海啸shān hū hǎi xiào
山呼海啸shān gāo hǎi shēn
山高海深shān zhēn hǎi wèi
山珍海味yún bēi hǎi sī
云悲海思jiāng fān hǎi dǎo
江翻海倒hé qīng hǎi yàn
河清海晏shān bāo hǎi róng
山包海容shān bāo hǎi huì
山包海汇shān róng hǎi nà
山容海纳shān nán hǎi běi
山南海北tiān nán hǎi běi
天南海北jiāng nán hǎi běi
江南海北yún chóu hǎi sī
云愁海思shān bēn hǎi lì
山奔海立hé lián hǎi yàn
河溓海晏hé lián hǎi yí
河溓海夷hé qīng hǎi jié
河清海竭hé bēn hǎi jù
河奔海聚tiān yá hǎi jiǎo
天涯海角shí làn hǎi kū
石烂海枯hú chī hǎi hē
湖吃海喝jiāng fān hǎi fèi
江翻海沸shān zhēn hǎi cuò
山珍海错hú chī hǎi hē
胡吃海喝jiāng fān hǎi jiǎo
江翻海搅kuān hóng hǎi liàng
宽洪海量yuān chén hǎi dǐ
冤沉海底hú dǎ hǎi shuāi
胡打海摔hú chuī hǎi shuāi
胡吹海摔shān méng hǎi shì
山盟海誓shān yáo hǎi cuò
山肴海错shān zhēn hǎi xū
山珍海胥fú yú hǎi wài
扶余海外hé mù hǎi kǒu
河目海口jiāng fān hǎi rǎo
江翻海扰shān zōu hǎi shì
山陬海噬hé hé hǎi gān
河涸海干hé luò hǎi gān
河落海干shān zōu hǎi shì
山陬海澨shèn lóu hǎi shì
蜃楼海市shí lè hǎi kū
石泐海枯dì fù hǎi hán
地负海涵tiān kōng hǎi kuò
天空海阔hé qīng hǎi yàn
河清海宴shí qīng hǎi yàn
时清海宴hé mén hǎi kǒu
河门海口dà dǎn hǎi kǒu
大胆海口⒈ 同“飘洋过海”。
引洪深《申屠氏》第一本:“远处停着飘洋航海几艘巨舶。”
同“飘洋过海”。
查看更多
飘读音:piāo
飘piāo(动)随风摇动或飞扬:~带|~荡|~落|~然|~舞|~溢|~悠|轻~|风雨~摇|虚~。
洋读音:yáng洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。
航读音:háng航háng(1)(名)船。(2)(动)航行。
海读音:hǎi1.大洋靠近陆地的部分,有的大湖也叫海,如青海、里海。
2.比喻连成一大片的很多同类事物:人~。火~。
3.大的(器皿或容量等):~碗。~量。
4.古代指从外国来的:~棠。~枣。
5.极多(后面一般跟“了、啦”等):街上的人可~啦!
6.漫无目标地:~骂。她丢了支笔,~找。
7.毫无节制地:~吃~喝。
8.姓。