yú xiá
余暇yú yù
余裕yú zhèn
余震yú lì
余力yú shēng
余生yú é
余额yú xià
余下yú liáng
余粮yú dǎng
余党yú quē
余缺yú rè
余热yú dì
余地yú kuǎn
余款yú xìng
余兴yú bō
余波yú yīn niǎo niǎo
余音袅袅yú zǐ lù lù
余子碌碌yú bēi lěng zhì
余杯冷炙yú guāng fēn rén
余光分人yú yè yí liè
余业遗烈yú yīn rào liáng
余音绕梁yú yīn niǎo niǎo
余音袅袅yú xīng cán huì
余腥残秽yú gāo shèng fù
余膏剩馥yú shí zhuì xíng
余食赘行yú fēng yí wén
余风遗文yú táo dàn jūn
余桃啖君yú miào rào liáng
余妙绕梁yú yùn liú fēng
余韵流风yú bō wèi píng
余波未平yú zǐ lù lù
余子碌碌yú qián shèng mǐ
余钱剩米yú shēng sān rì
余声三日yú wèi wú qióng
余味无穷yú jìn fù rán
余烬复燃yú yǒng kě gǔ
余勇可贾yú xiá sàn qǐ
余霞散绮yú xiǎng rào liáng
余响绕梁yú yīn liáo rào
余音缭绕yú xiá chéng qǐ
余霞成绮duàn biān cán jiǎn
断编残简wén tōng cán jǐn
文通残锦bài liǔ cán huā
败柳残花bài lín cán jiǎ
败鳞残甲piàn lín cán jiǎ
片鳞残甲bài jiàng cán bīng
败将残兵lǎo ruò cán bīng
老弱残兵duàn yuán cán bì
断垣残壁fēng zhú cán nián
风烛残年hù xiāng cán shā
互相残杀duàn bì cán zhāng
断璧残璋duàn jiǎn cán biān
断简残编duàn fú cán zhǐ
断幅残纸duàn wǎ cán yuán
断瓦残垣duàn bì cán zhāng
断壁残璋duàn bì cán yuán
断壁残垣duàn guǎn cán shěn
断管残渖duàn mò cán chǔ
断墨残楮duàn guǎn cán shěn
断管残沈dù guó cán mín
蠹国残民duàn yǔ cán yún
断雨残云fēng juàn cán yún
风卷残云shèng cài cán gēng
剩菜残羹shèng shān cán shuǐ
剩山残水shèng shuǐ cán shān
剩水残山shèng fù cán gāo
剩馥残膏xiǎo fēng cán yuè
晓风残月yú xīng cán huì
余腥残秽zì xiāng cán hài
自相残害fēng juǎn cán xuě
风卷残雪gǒu yán cán chuǎn
苟延残喘xī fēng cán zhào
西风残照zì xiāng cán shā
自相残杀pí lóng cán jí
疲癃残疾gǒu yán cán xī
苟延残息mù jǐng cán guāng
暮景残光fēng qián cán zhú
风前残烛残羹冷炙,
⒈ 指吃剩的食物。
引明方孝孺《畸亭记》:“逐逐於众人之后,求其餘腥残秽以自飫。”
指吃剩的食物。
明·方孝孺《畸亭记》:“逐逐于众人之后,求其余腥残秽以自饫。”
残羹冷炙
余腥残秽作宾语、定语;用于书面语。
查看更多
余读音:yú
余yú(1)(代)我。(2)(Yú)姓。余yú(1)(名)剩下:~存|~党|~毒|~额|~款|~力|~粮|~剩|~缺|~外|~威|~蓄|~残|~多|~富|节~|盈~|心~力拙|不遗~力|残渣~孽|虎口~生|死有~辜|心有~悸|绰绰有~|游刃有~。(2)(名)大数或度量单位等后面的零头:~数|五百~斤|一丈~。(3)(名)指某种事情、情况以外或以后的时间:~闲|业~|茶~饭后|兴奋之~|高歌~曲。
腥读音:xīng腥xīng(1)(名)生肉;现指肉类鱼类等食物:荤~。(2)(名)鱼虾等的难闻的气味:~味儿|~气|~臭|~膻。
残读音:cán残cán(1)(形)不完整;残缺:这部书很好;可惜~了。(2)(形)剩余的;将尽的:~冬|~敌|风卷~云。(3)(形)伤害;毁坏:摧~。(4)(形)凶恶:~忍|~酷。
秽读音:huì秽huì(1)(形)肮脏:~迹|污~。(2)(形)丑恶:~行|淫~。