gǔ zhēng
古筝gǔ qín
古琴gǔ jiù
古旧gǔ lǎo
古老gǔ shū
古书gǔ guó
古国gǔ jīn
古今gǔ wén
古文gǔ jì
古迹gǔ rén
古人gǔ dài
古代gǔ guài
古怪gǔ diǎn
古典gǔ dū
古都gǔ dé
古德gǔ fēng
古风gǔ wán
古玩gǔ dǒng
古董gǔ shī
古诗gǔ huà
古话gǔ chà
古刹gǔ yǔ
古语gǔ xī
古稀gǔ jí
古籍gǔ kē
古柯gǔ lái
古来gǔ wù
古物gǔ zhuāng
古装gǔ xùn
古训gǔ pǔ
古朴gǔ lǔ lǔ
古鲁鲁gǔ là là
古剌剌gǔ wén zì
古文字gǔ shēng wù
古生物gǔ gǔ guài guài
古古怪怪gǔ lǐ gǔ guài
古里古怪gǔ mào gǔ xīn
古貌古心gǔ sè gǔ xiāng
古色古香gǔ gǔ guài guài
古古怪怪gǔ sì qīng dēng
古寺青灯gǔ xī zhī nián
古稀之年gǔ yǐ yǒu zhī
古已有之gǔ diào bù tán
古调不弹gǔ shèng xiān xián
古圣先贤gǔ jǐng bù bō
古井不波gǔ jǐng wú bō
古井无波gǔ wǎng jīn lái
古往今来gǔ yǔ cháng yán
古语常言gǔ dào rè cháng
古道热肠gǔ wéi jīn yòng
古为今用gǔ jīn zhōng wài
古今中外gǔ féi jīn jí
古肥今瘠gǔ diǎn yīn yuè
古典音乐gǔ mù cān tiān
古木参天gǔ zhī yí zhí
古之遗直gǔ shì jīng fēi
古是今非gǔ diào dān tán
古调单弹gǔ jīn yī kuí
古今一揆xiàn jīn
现今gǔ jīn
古今dāng jīn
当今rú jīn
如今ér jīn
而今qì jīn
迄今zhì jīn
至今ér jīn ér hòu
而今而后bù jīn bù gǔ
不今不古dāng jīn zhī wù
当今之务dāng jīn wú bèi
当今无辈pān jīn bǐ xī
攀今比昔fǔ jīn tòng xī
抚今痛昔gǎn jīn wéi xī
感今惟昔fǔ jīn zhuī xī
抚今追昔gǎn jīn sī xī
感今思昔gǎn jīn huái xī
感今怀昔fǔ jīn sī xī
抚今思昔fǔ jīn dào xī
抚今悼昔tōng jīn bó gǔ
通今博古zhī jīn bó gǔ
知今博古tōng jīn dá gǔ
通今达古chá jīn zhī gǔ
察今知古hòu jīn bó gǔ
厚今薄古shuō jīn dào gǔ
说今道古chāo jīn yuè gǔ
超今越古chāo jīn guàn gǔ
超今冠古chāo jīn jué gǔ
超今绝古gǔ jīn zhōng wài
古今中外pān jīn diào gǔ
攀今吊古pān jīn diào gǔ
攀今掉古tán jīn lùn gǔ
谈今论古pān jīn lǎn gǔ
攀今揽古jìng jīn shū gǔ
竞今疏古lùn jīn shuō gǔ
论今说古bó jīn hòu gǔ
薄今厚古róng jīn zhù gǔ
熔今铸古gǔ jīn yī kuí
古今一揆yú jīn wéi liè
于今为烈抱负,今昔,远近,珍重,
中外,
古今gǔjīn
(1) 古代和现代
[.好工具]例古今差异英ancient and modern⒈ 古代和现今。
引《礼记·三年问》:“故三年之丧,人道之至文者也……是百王之所同,古今之所壹也。”
《史记·太史公自序》:“故礼因人质为之节文,略协古今之变。”
唐杜甫《登楼》诗:“锦江春色来天地, 玉垒浮云变古今。”
宋曾巩《请令长贰自举属官札子》:“质之於古,实应先王之法;施之后世,可以推行:诚古今之通议也。”
朱自清《论老实话》:“天论中外,也无论古今,大家都要求‘老实话’。”
古代与现代。