hóng yàn
鸿雁hóng rú
鸿儒hóng lóng
鸿珑hóng lóng
鸿龙hóng gōu
鸿沟hóng yùn
鸿运hóng fēi míng míng
鸿飞冥冥hóng yàn āi míng
鸿雁哀鸣hóng àn lù chē
鸿案鹿车hóng àn xiāng zhuāng
鸿案相庄hóng fēi míng míng
鸿飞冥冥hóng hú zhī zhì
鸿鹄之志hóng yī yǔ shang
鸿衣羽裳hóng bǐ lì zǎo
鸿笔丽藻hóng rú shuò xué
鸿儒硕学hóng chóu hè lǚ
鸿俦鹤侣hóng jiàn zhī yí
鸿渐之仪hóng xiāo lǐ xī
鸿消鲤息hóng yè yuǎn tú
鸿业远图hóng cuì chén zhōu
鸿毳沉舟hóng duàn yú chén
鸿断鱼沉hóng fēi xuě zhǎo
鸿飞雪爪hóng hú yǔ jī
鸿鹄与鸡hóng hú jiāng zhì
鸿鹄将至hóng zhǎo chūn ní
鸿爪春泥hóng máo tài dài
鸿毛泰岱hóng máo tài shān
鸿毛泰山hóng xuān fèng zhù
鸿轩凤翥hóng hán jù dú
鸿函钜椟hóng piān jù zhù
鸿篇巨著hóng piān jù zhe
鸿篇巨着hóng piān jù zhì
鸿篇巨制hóng piān jù zhì
鸿篇钜制hóng zhāng jù zì
鸿章钜字hóng xī lín jué
鸿稀鳞绝hóng fēi shuāng jiàng
鸿飞霜降hóng zhǎo xuě ní
鸿爪雪泥hóng ní xuě zhǎo
鸿泥雪爪hóng yǐn fèng fú
鸿隐凤伏hóng xiān fèng shì
鸿鶱凤逝hóng xiān fèng lì
鸿鶱凤立hóng shāng fù gǔ
鸿商富贾hóng tú huá gòu
鸿图华构hóng xiáng luán qǐ
鸿翔鸾起hóng jūn zhī shì
鸿均之世hóng méng chū pì
鸿蒙初辟hóng jiàn zhī yì
鸿渐之翼hóng jiàn yú gàn
鸿渐于干hóng dōu mǎi dì
鸿都买第hóng zhǎo liú ní
鸿爪留泥hóng lí yú wǎng
鸿离鱼网hóng yǐ mǎn zhǐ
鸿鳦满纸白丁,博学,远见,智谋,
白丁,
hAo86.鸿儒hóngrú
(1) 博学的人。鸿,大。儒,读书有学问的人
英great Confucian scholar⒈ 大儒。泛指博学之士。
引汉王充《论衡·本性》:“自孟子以下至刘子政,鸿儒博生,闻见多矣。”
唐刘禹锡《陋室铭》:“谈笑有鸿儒,往来无白丁。”
《明史·吴山等传赞》:“吴山等雍容馆阁,敭歷臺省,固所谓词苑之鸿儒,庙堂之岿望也。”
夏衍《力与巧》:“看来,鸿儒们不容易懂的道理,被人认为低人一等的艺人们却是深知此中三昧的。”
博学的儒者。
鸿读音:hóng
鸿hóng(1)(名)鸿雁:~毛。(2)(名)〈书〉指书信:来~(来信)。(3)(形)大:~图|~儒。(4)(Hónɡ)姓。
儒读音:rú儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。