cūn zhài
村寨cūn shè
村舍cūn zhuāng
村庄cūn mín
村民cūn luò
村落cūn zhǎng
村长cūn zi
村子cūn tóu
村头cūn kǒu
村口cūn zhèn
村镇cūn fū yě lǎo
村夫野老cūn yě pǐ fū
村野匹夫cūn jiǔ yě shū
村酒野蔬cūn fū sú zǐ
村夫俗子cūn xué jiū yǔ
村学究语cūn xiāo shè gǔ
村箫社鼓cūn gē shè gǔ
村歌社鼓cūn gē shè wǔ
村歌社舞cūn shēng bó cháng
村生泊长cūn jīn sú gǔ
村筋俗骨cūn gē lǐ fù
村哥里妇máo shè
茅舍cūn shè
村舍bù shě
不舍shī shě
施舍xiào shè
校舍qǔ shě
取舍lín shè
邻舍lǚ shè
旅舍jī shè
鸡舍fáng shè
房舍nóng shě
农舍gē shě
割舍sù shè
宿舍lú shè
庐舍nán shě nán fēn
难舍难分nán shě nán lí
难舍难离bǎi shè chóng jiǎn
百舍重茧bǎi shè chóng jiǎn
百舍重趼zhù shè dào bàng
筑舍道傍zuò shě dào biān
作舍道边zuò shě dào páng
作舍道旁bù shě zhòu yè
不舍昼夜qù shě yǒu shí
趣舍有时qǔ shě liǎng nán
取舍两难yòng shě xíng cáng
用舍行藏wō shè jīng fēi
蜗舍荆扉jìn shě kāi sāi
禁舍开塞qū shě yì lù
趋舍异路wèn shè qiú tián
问舍求田⒈ 农家房舍。
引唐司空图《浙川》诗之一:“山田渐广猿频到,村舍新添燕亦多。”
宋陆游《步至今村》诗:“荒堤经雨多牛跡,村舍无人有椎声。”
清万寿祺《冬日晚登东山》诗:“十年豺虎人家少,几处牛羊村舍低。”
陈毅《过太行山书怀》诗:“园田村舍景,无与江南异。”