máo shè
茅舍cūn shè
村舍bù shě
不舍shī shě
施舍xiào shè
校舍qǔ shě
取舍lín shè
邻舍lǚ shè
旅舍jī shè
鸡舍fáng shè
房舍nóng shě
农舍gē shě
割舍sù shè
宿舍lú shè
庐舍nán shě nán fēn
难舍难分nán shě nán lí
难舍难离bǎi shè chóng jiǎn
百舍重茧bǎi shè chóng jiǎn
百舍重趼zhù shè dào bàng
筑舍道傍zuò shě dào biān
作舍道边zuò shě dào páng
作舍道旁bù shě zhòu yè
不舍昼夜qù shě yǒu shí
趣舍有时qǔ shě liǎng nán
取舍两难yòng shě xíng cáng
用舍行藏wō shè jīng fēi
蜗舍荆扉jìn shě kāi sāi
禁舍开塞qū shě yì lù
趋舍异路wèn shè qiú tián
问舍求田楼台,
⒈ 房屋,住宅。
引《史记·项羽本纪》:“项羽乃悉引兵渡河,皆沉船,破釜甑,烧庐舍,持三日粮,以示士卒必死,无一还心。”
宋苏洵《田制》:“塞谿壑,平涧谷,夷丘陵,破坟墓,坏庐舍,徙城郭,易疆壠。”
清唐甄《潜书·太子》:“亲其妇子,知其生养;入其庐舍,知其居处。”
郭沫若《游闵行》诗:“万家庐舍联霄汉,田野工场冒远烟。”
⒉ 建于墓侧之守丧小屋。
引《周礼·天官·宫正》:“大丧则授庐舍,辨其亲疏贵贱之居。”
田野间的屋舍。