jiào yù
教育jiào shì
教室jiào shòu
教授jiào yuán
教员jiào táng
教堂jiào xùn
教训jiào suō
教唆jiào yǎng
教养jiào dǎo
教导jiào huì
教诲jiào cái
教材jiào chéng
教程jiào gǎi
教改jiào huà
教化jiào huì
教会jiāo xué
教学jiào gōng
教工jiào liàn
教练jiào shī
教师jiào wù
教务jiào yì
教义jiào huáng
教皇jiāo shū
教书jiào tiáo
教条jiào tóu
教头jiào guān
教官jiào àn
教案jiào líng
教龄jiào jù
教具jiào qū
教区jiào tú
教徒jiào shì
教士jiào yì
教益jiào yù xué
教育学jiào yǎng yuàn
教养院jiào kē shū
教科书jiào dǎo duì
教导队jiào dǎo yuán
教导员jiào liàn yuán
教练员jiào zhí yuán
教职员jiào xué fǎ
教学法jiào shī jié
教师节jiào wù zhǎng
教务长jiào yán shì
教研室jiào yán zǔ
教研组jiāo náo shēng mù
教猱升木jiào xué xiāng zhǎng
教学相长jiào tiáo zhǔ yì
教条主义jiào wú cháng shī
教无常师jiào dǎo yǒu fāng
教导有方jiào yì duō shù
教亦多术jiào xué dà gāng
教学大纲jiāo yī shí bǎi
教一识百qì guān
器官zāng guān
赃官dāng guān
当官shēng guān
升官zhǎng guān
长官jiàng guān
将官jūn guān
军官wèi guān
尉官xiào guān
校官wǔ guān
武官bà guān
罢官wén guān
文官huàn guān
宦官gǎn guān
感官fǎ guān
法官tān guān
贪官fù guān
副官shàng guān
上官wǔ guān
五官kǎo guān
考官qīng guān
清官jiào guān
教官jǐng guān
警官fēi guān fāng
非官方chī guān si
吃官司dǎ guān si
打官司dǎ guān qiāng
打官腔mài guān mài jué
卖官卖爵wèn guān dá huā
问官答花bài guān xiǎo shuō
稗官小说bài guān yě shǐ
稗官野史làn guān wū lì
滥官污吏tān guān wū lì
贪官污吏zāng guān wū lì
赃官污吏guān guān xiāng wéi
官官相为yī guān bàn zhí
一官半职mài guān fàn jué
卖官贩爵mài guān yù yù
卖官鬻狱mài guān yù jué
卖官鬻爵jiā guān jìn jué
加官晋爵shè guān fēn zhí
设官分职guān guān xiāng hù
官官相护gāo guān jí pǐn
高官极品dá guān zhī mìng
达官知命jiān guān wū lì
奸官污吏gāo guān hòu lù
高官厚禄guān guān xiāng wèi
官官相卫jiān guān zhòng fú
兼官重绂yá guān qū sòng
衙官屈宋shēng guān fā cái
升官发财yǐ guān zhàng shì
倚官仗势yǐ guān xié shì
倚官挟势shè guān chéng fá
摄官承乏dá guān xiǎn huàn
达官显宦jīng guān dòng fǔ
经官动府tiān guān cì fú
天官赐福mǎi guān yù jué
买官鬻爵dá guān guì rén
达官贵人dá guān guì yào
达官贵要dá guān yào rén
达官要人gāo guān xiǎn jué
高官显爵gāo guān zūn jué
高官尊爵fēng guān xǔ yuán
封官许原tān guān dù yì
贪官蠹役jū guān shǒu fǎ
居官守法zhōu guān fàng huǒ
州官放火fàn guān yù jué
贩官鬻爵fēng guān xǔ yuàn
封官许愿gāo guān zhòng lù
高官重禄jiā guān jìn jué
加官进爵jiā guān jìn lù
加官进禄hàn guān wēi yí
汉官威仪教官jiàoguān
(1) 军队、学校(好工具.)等团体内担任教练的军官的旧称
英drillmaster;military instructor⒈ 掌教化的官员。
引《周礼·地官·司徒》:“乃立地官司徒,使帅其属而掌邦教,以佐王安扰邦国。教官之属,大司徒卿一人,小司徒中大夫二人。”
贾公彦疏:“自此以下至槀人,揔六十官,皆是教官之属。”
⒉ 掌管学校的官员。 元明府学置教授,州学置学正,县学置教谕训导,掌教诲所属生员之事,统称教官。又称校官、学官。 宋陆游《老学庵笔记》卷四:“张文潜三子秬、秸、和,皆中进士第。
引秬秸在陈死于兵, 和为陕府教官。”
清俞樾《茶香室续钞·知县充本省同考》:“明初各省乡试同考,聘教官不足,则聘外省之知县推官。”
⒊ 指在军队或军事院校中执教的军官。
引沈从文《从文自传·我上许多课仍然不放下那一本大书》:“有人与军官团一个教官作邻居的,要他在饭后课馀教教小孩子。”
古代掌管教化人民的官员。