fǎ bàn
法办fǎ àn
法案fǎ jì
法纪fǎ zi
法子fǎ tíng
法庭fǎ rén
法人fǎ dìng
法定fǎ bǎo
法宝fǎ lǜ
法律fǎ chǎng
法场fǎ mén
法门fǎ láng
法郎fǎ zhì
法制fǎ yǔ
法语fǎ zé
法则fǎ luó
法螺fǎ shù
法术fǎ jǐng
法警fǎ guān
法官fǎ lā
法拉fǎ diǎn
法典fǎ xiàn
法线fǎ xué
法学fǎ lìng
法令fǎ guī
法规fǎ zhì
法治fǎ qì
法器fǎ guó
法国fǎ lǎo
法老fǎ lǐ
法理fǎ hào
法号fǎ yuàn
法院fǎ shī
法师fǎ yī
法衣fǎ xī sī
法西斯fǎ mén sì
法门寺fǎ yī xué
法医学fǎ rén gǔ
法人股fǎ chū yī mén
法出一门fǎ chū duō mén
法出多门fǎ lún cháng zhuàn
法轮常转fǎ lì wú biān
法力无边fǎ wài shī rén
法外施仁fǎ wài shī ēn
法外施恩fǎ bù ē guì
法不阿贵fǎ guì bì xíng
法贵必行fǎ dìng rén shù
法定人数fǎ wú èr mén
法无二门fǎ lǜ zhì dù
法律制度fǎ lǜ yì shí
法律意识fǎ chéng lìng xiū
法成令修fǎ wú kě dài
法无可贷fǎ lán kè fú
法兰克福fǎ bù xùn qíng
法不徇情fǎ lǜ zé rèn
法律责任fǎ mài zhǔn shéng
法脉准绳fǎ jiā bì shì
法家拂士fǎ lǜ gù wèn
法律顾问fǎ hǎi wú biān
法海无边fǎ bù róng qíng
法不容情fǎ jiǔ shén zhēn
法灸神针qì guān
器官zāng guān
赃官dāng guān
当官shēng guān
升官zhǎng guān
长官jiàng guān
将官jūn guān
军官wèi guān
尉官xiào guān
校官wǔ guān
武官bà guān
罢官wén guān
文官huàn guān
宦官gǎn guān
感官fǎ guān
法官tān guān
贪官fù guān
副官shàng guān
上官wǔ guān
五官kǎo guān
考官qīng guān
清官jiào guān
教官jǐng guān
警官fēi guān fāng
非官方chī guān si
吃官司dǎ guān si
打官司dǎ guān qiāng
打官腔mài guān mài jué
卖官卖爵wèn guān dá huā
问官答花bài guān xiǎo shuō
稗官小说bài guān yě shǐ
稗官野史làn guān wū lì
滥官污吏tān guān wū lì
贪官污吏zāng guān wū lì
赃官污吏guān guān xiāng wéi
官官相为yī guān bàn zhí
一官半职mài guān fàn jué
卖官贩爵mài guān yù yù
卖官鬻狱mài guān yù jué
卖官鬻爵jiā guān jìn jué
加官晋爵shè guān fēn zhí
设官分职guān guān xiāng hù
官官相护gāo guān jí pǐn
高官极品dá guān zhī mìng
达官知命jiān guān wū lì
奸官污吏gāo guān hòu lù
高官厚禄guān guān xiāng wèi
官官相卫jiān guān zhòng fú
兼官重绂yá guān qū sòng
衙官屈宋shēng guān fā cái
升官发财yǐ guān zhàng shì
倚官仗势yǐ guān xié shì
倚官挟势shè guān chéng fá
摄官承乏dá guān xiǎn huàn
达官显宦jīng guān dòng fǔ
经官动府tiān guān cì fú
天官赐福mǎi guān yù jué
买官鬻爵dá guān guì rén
达官贵人dá guān guì yào
达官贵要dá guān yào rén
达官要人gāo guān xiǎn jué
高官显爵gāo guān zūn jué
高官尊爵fēng guān xǔ yuán
封官许原tān guān dù yì
贪官蠹役jū guān shǒu fǎ
居官守法zhōu guān fàng huǒ
州官放火fàn guān yù jué
贩官鬻爵fēng guān xǔ yuàn
封官许愿gāo guān zhòng lù
高官重禄jiā guān jìn jué
加官进爵jiā guān jìn lù
加官进禄hàn guān wēi yí
汉官威仪法官fǎguān
(1) 具有审理和裁决争讼问题的权力的政府官员;尤指法院中的负责法官,通常在任命中这样命名
英judge(2) 正式受命主持法庭或进行审讯和裁决争端并执法的人
(.好工具)英justice⒈ 司法官吏。
引《商君书·定分》:“遇民不修法,则问法官。”
元刘壎《隐居通议·杂录》:“杜镐侍郎兄仕江南为法官。”
洪深《五奎桥》第一幕:“我是一个法官,不能不维护法律的尊严。”
⒉ 对道士的尊称。
引《西游记》第六七回:“不拘到那里,也寻一个法官把妖拿了,却怎么就甘受他三年磨折?”
《红楼梦》第一〇二回:“三位法官行香取水毕,然后擂起法鼓。”
⒊ 见“法宫”。
依法担任审判工作,代表国家行使审判权的官员。旧时也称为「推事」。