qǐng qiú
请求qǐng jiǎn
请柬qǐng jiào
请教qǐng ān
请安qǐng shì
请示qǐng zhàn
请战qǐng wèn
请问qǐng xiáng
请降qǐng yuàn
请愿qǐng zuì
请罪qǐng jià
请假qǐng mìng
请命qǐng biàn
请便qǐng tiě
请帖qǐng kè
请客qǐng wù
请勿qǐng yīng
请缨qǐng hái gǔ
请骸骨qǐng kè sòng lǐ
请客送礼qǐng rén zhuō dāo
请人捉刀qǐng gōng shòu shǎng
请功受赏qǐng jūn rù wèng
请君入瓮qǐng zì wěi shǐ
请自隗始qǐng xiān rù wèng
请先入瓮cóng mìng
从命zūn mìng
遵命gé mìng
革命cháng mìng
偿命xiào mìng
效命sàng mìng
丧命dài mìng
待命bēn mìng
奔命táo mìng
逃命yǔn mìng
殒命wáng mìng
亡命jiù mìng
救命bì mìng
毙命shǐ mìng
使命bó mìng
薄命dǐ mìng
抵命zì mìng
自命hài mìng
害命shēng mìng
生命zhì mìng
致命rén mìng
人命rèn mìng
任命shòu mìng
受命chéng mìng
成命tiān mìng
天命fèng mìng
奉命tīng mìng
听命kàng mìng
抗命shòu mìng
寿命huó mìng
活命méi mìng
没命cháng mìng
长命mài mìng
卖命wán mìng
玩命xìng mìng
性命qǐng mìng
请命suàn mìng
算命pīn mìng
拼命shòu mìng
授命zhì mìng shāng
致命伤shēng mìng lì
生命力cuī mìng guǐ
催命鬼sù mìng lùn
宿命论shēng mìng xiàn
生命线yī mìng wū hū
一命呜呼wéi mìng shì cóng
惟命是从wéi mìng shì cóng
唯命是从lì mìng ān shēn
立命安身zhī mìng ān shēn
知命安身zì mìng bù fán
自命不凡wéi mìng shì tīng
唯命是听qí mìng wéi xīn
其命维新cháng mìng bǎi suì
长命百岁fāng mìng pǐ zú
方命圮族zhī mìng zhī nián
知命之年zì mìng qīng gāo
自命清高yī mìng zhī róng
一命之荣wáng mìng zhī tú
亡命之徒rén mìng wēi qiǎn
人命危浅rén mìng guān tiān
人命关天xìng mìng guān tiān
性命关天gé mìng fǎn zhèng
革命反正zhì mìng suì zhì
致命遂志bó mìng jiā rén
薄命佳人miàn mìng ěr tí
面命耳提zhēn mìng tiān zǐ
真命天子shě mìng jiù rén
舍命救人dà mìng jiāng fěng
大命将泛gé mìng chuàng zhì
革命创制fèng mìng wéi jǐn
奉命唯谨jūn mìng wú èr
君命无二cháng mìng fù guì
长命富贵miàn mìng ěr xùn
面命耳训shī mìng fā hào
施命发号fèng mìng wéi jǐn
奉命惟谨wéi mìng shì tīng
惟命是听tiān mìng yǒu guī
天命有归xìng mìng jiāo guān
性命交关yī mìng míng hū
一命鸣呼yī mìng guī xī
一命归西tiān mìng yōu guī
天命攸归yī mìng guī yīn
一命归阴sān mìng ér fǔ
三命而俯zhī mìng bú yōu
知命不忧zhī mìng lè tiān
知命乐天jué mìng zhēng shǒu
决命争首pīn mìng sān láng
拼命三郎请命qǐngmìng
(1) 代人请求保全性命或解除疾苦
例夫际会之间,请命乞身,何哉:欲洁去就之分也。——《三国演义》英plead on sb.’s behalf;beg to spare sb's life(2) 旧时下级向上司请示
英ask for instructions⒈ 请求保全生命或解除困苦。
引《书·汤诰》:“聿求元圣,与之戮力,以与尔有众请命。”
孔传:“谓伊尹放桀,除民之秽,是请命。”
《新唐书·李光颜传》:“光颜跃马入贼营大呼,众万餘人投甲请命。”
京剧《串龙珠》第五场:“特为百姓请命而来。”
⒉ 请求任命。
引《左传·襄公三十年》:“伯有既死,使大史命伯石为卿,辞。大史退,则请命焉。復命之,又辞。如是三,乃受策入拜。”
杜预注:“请命,请大史更命已。”
⒊ 请求指示。表示愿意听命。
引《仪礼·聘礼》:“几筵既设,摈者出请命。”
《新五代史·杂传三·卢光稠》:“梁初, 江南、 岭表悉为吴与南汉分据,而光稠独以虔韶二州请命于京师,愿通道路,输贡赋。”
清杭世骏《质疑·诸史》:“当此之时,豪杰之士虽欲请命而后讨贼,势必不能,身为叛逆之民,必不能以一朝居。”
请求饶恕己命。