shí liú
石榴shí yóu
石油shí bì
石壁shí yīng
石英shí bēi
石碑shí kū
石窟shí kuài
石块shí tou
石头shí mò
石墨shí diāo
石雕shí yáng
石羊shí qīng
石青shí qì
石器shí mó
石磨shí bǎn
石板shí kè
石刻shí huī
石灰shí gāo
石膏shí zǐ
石子shí jiang
石匠shí fāng
石方shí lín
石林shí gōng
石工shí là
石蜡shí mián
石棉shí yìn
石印shí huī shí
石灰石shí nǎo yóu
石脑油shí shī zi
石狮子shí tóu chéng
石头城shí yīng zhōng
石英钟shí huī yán
石灰岩shí huī shuǐ
石灰水shí yīng yán
石英岩shí huǒ diàn guāng
石火电光shí huǒ fēng dēng
石火风灯shí làn hǎi kū
石烂海枯shí chén dà hǎi
石沉大海shí chéng tāng chí
石城汤池shí huǒ fēng zhú
石火风烛shí yóu huà gōng
石油化工shí xīn mù cháng
石心木肠shí tóu dà hǎi
石投大海shí chóng dòu shē
石崇斗奢shí chì bù duó
石赤不夺shí huǒ guāng yīn
石火光阴shí kū sōng lǎo
石枯松老shí pò tiān jīng
石破天惊shí làn jiāng kū
石烂江枯shí jiān jīn kuì
石缄金匮shí yīng bō li
石英玻璃shí shì jīn guì
石室金匮shí shì jīn guì
石室金鐀shí lè hǎi kū
石泐海枯cuō bǎn
搓板àn bǎn
案板kè bǎn
刻板dāi bǎn
呆板sǐ bǎn
死板miàn bǎn
面板huà bǎn
画板mén bǎn
门板chā bǎn
插板píng bǎn
平板bái bǎn
白板dì bǎn
地板jiā bǎn
夹板hēi bǎn
黑板lǎo bǎn
老板dǎng bǎn
挡板zhēn bǎn
砧板gé bǎn
隔板tà bǎn
踏板jiǎo bǎn
脚板shēn bǎn
身板shān bǎn
舢板yàng bǎn
样板tiào bǎn
跳板jiǎ bǎn
甲板gāng bǎn
钢板lóu bǎn
楼板mù bǎn
木板tiě bǎn
铁板shí bǎn
石板pāi bǎn
拍板dǐng bǎn
顶板mú bǎn
模板báo bǎn
薄板tóng bǎn
铜板dǎ bǎn zi
打板子lǎo bǎn niáng
老板娘lěng bǎn dèng
冷板凳hēi bǎn bào
黑板报píng bǎn chē
平板车dì bǎn gé
地板革lán bǎn qiú
篮板球tiě bǎn dìng dīng
铁板钉钉yī bǎn yī yǎn
一板一眼yǒu bǎn yǒu yǎn
有板有眼yī bǎn sān yǎn
一板三眼tiě bǎn dìng dīng
铁板钉钉tiě bǎn gē hóu
铁板歌喉bái bǎn tiān zǐ
白板天子tiě bǎn yī kuài
铁板一块chǐ bǎn dòu shí
尺板斗食pāi bǎn chéng jiāo
拍板成交tiě bǎn tóng xián
铁板铜弦tiě bǎn tóng pá
铁板铜琶tiě bǎn bù yì
铁板不易亦作“石版”。
片状的石头。
一种文具。以石笔在上面写字,多为儿童习字之用。
⒈ 亦作“石版”。
⒉ 片状的石头。
引唐孟郊《献襄阳于大夫》诗:“风漪参差泛,石板重叠躋。”
唐皮日休《寒日书斋即事》诗之二:“盆池有鷺窥苹沫,石版无人扫桂花。”
茅盾《当铺前》:“趿着鞋皮的伙计探头到门口看了一眼,咳着,把痰吐在街心石板上。”
⒊ 一种文具。以石笔在上面写字,多为儿童习字之用。
石读音:shí,dàn[ shí ]
1. 构成地壳的矿物质硬块:石破天惊(喻文章议论新奇惊人)。
2. 指石刻:金石。
3. 指古代用来治病的针:药石。药石之言(喻规劝别人的话)。
4. 中国古代乐器八音之一。
5. 姓。
板读音:bǎn板bǎn(1)(名)(~儿)片状的较硬的物体:木~儿。(2)(名)(~儿)专指店铺的门板:铺子都上了~儿了。(3)(名)演奏民族音乐或戏曲时用来打拍子的乐器:檀~。(4)(名)(~儿)音乐和戏曲中的节拍:快~儿|慢~。(5)(形)呆板:他一点也不活泼;太~了。(6)((形)硬得像板子似的:地~了;不好锄。(7)(形)表情严肃:他~着脸不说话。(8)〔板〕见〔老板〕。