sàn yì
散佚sǎn bīng
散兵sàn huì
散会sàn luò
散落sàn bō
散播sàn bù
散布sàn bù
散步sàn kāi
散开sàn chǎng
散场sàn xīn
散心sàn fà
散发sǎn guāng
散光sàn huǒ
散伙sǎn màn
散漫sǎn jì
散记sǎn luàn
散乱sǎn hù
散户sàn shī
散失sǎn jì
散剂sǎn wén
散文sàn tān zi
散摊子sǎn wén shī
散文诗sàn rè qì
散热器sǎn bīng yóu yǒng
散兵游勇sàn huī jiōng hù
散灰扃户sàn fà chōu zān
散发抽簪sàn mèn xiāo chóu
散闷消愁sǎn yán suì yǔ
散言碎语sàn mǎ xiū niú
散马休牛sàn dài héng mén
散带衡门sàn shāng chǒu hài
散伤丑害dào chǎng
道场kǎo chǎng
考场jiāng chǎng
疆场zhàn chǎng
战场bǎ chǎng
靶场bāo chǎng
包场pěng chǎng
捧场huò chǎng
货场shì chǎng
市场shōu chǎng
收场diàn chǎng
电场dēng cháng
登场chá chǎng
茶场dào chǎng
到场wǔ chǎng
舞场yù chǎng
浴场lì chǎng
立场dǔ chǎng
赌场rù chǎng
入场cǎo chǎng
草场bīng chǎng
冰场guǎng chǎng
广场fǎ chǎng
法场gōng chǎng
工场shì chǎng
试场cài chǎng
菜场dāng chǎng
当场chū chǎng
出场guān chǎng
官场cāo chǎng
操场jìn chǎng
进场xià chǎng
下场shàng chǎng
上场yī cháng
一场pái chǎng
排场shāng chǎng
商场hóng chǎng
红场jù chǎng
剧场jī chǎng
机场tuì chǎng
退场xíng chǎng
刑场sàn chǎng
散场zhōng chǎng
终场nóng chǎng
农场sài chǎng
赛场kāi chǎng
开场lín chǎng
临场lín chǎng
林场zhū chǎng
猪场gǎn cháng
赶场qiè chǎng
怯场shā chǎng
沙场mù chǎng
牧场zài chǎng
在场qiú chǎng
球场xiàn chǎng huì
现场会kāi chǎng bái
开场白yī chǎng kōng
一场空rù chǎng quàn
入场券guān chǎng ǎi rén
观场矮人shì cháng jià gé
市场价格shì chǎng háng qíng
市场行情shì chǎng jī zhì
市场机制shì cháng zhì xù
市场秩序féng chǎng zuò qù
逢场作趣féng chǎng yóu xì
逢场游戏guān chǎng rú xì
官场如戏shì chǎng jīng jì
市场经济dāng chǎng chū cǎi
当场出彩dāng chǎng chū chǒu
当场出丑dāng chǎng xiàn chǒu
当场献丑féng chǎng zuò lè
逢场作乐féng chǎng gān mù
逢场竿木féng chǎng zuò xì
逢场作戏shì chǎng zhǔ tǐ
市场主体yī chǎng chūn mèng
一场春梦yī chǎng wù huì
一场误会shì cháng huán jìng
市场环境gāo cháng xiù kuài
膏场绣浍lì chǎng bù wěn
立场不稳完场拆档,
散场sànchǎng
(1) 演出、比赛等结束后,观众离开
英let out⒈ 指戏剧等文娱演出结束,演员下场,观众散开离去。
引宋刘克庄《水调歌头·八月上浣解印别同官席上赋》词:“莫是散场优孟,又似下棚傀儡,脱了戏衫还。”
《清平山堂话本·简贴和尚》:“话本説彻,且作散场。”
茅盾《官舱里》:“后来四阿姨说倦了,只好散场。”
⒉ 引申为结局。
引《初刻拍案惊奇》卷二二:“虽然如此,然那等薰天吓地富贵人,除非是遇了朝廷诛戮,或是生下子孙不肖,方是败落散场。”
洪深《青龙潭》第三幕:“快走,以后不要再和这个人多伴,弄得大家没有好散场。”
⒊ 比喻生命终结。
引明瞿汝稷《指月录·六祖》:“船子当年返故乡,没踪迹处妙难量,真风偏寄知音者,铁笛横吹作散场。”
收场结束。
散读音:sàn,sǎn[ sàn ]
1. 分开,由聚集而分离:分散。解散。涣散。散落。散失。散逸。
2. 分布,分给:散布。散发(fā)。天女散花。
3. 排遣:散心。散闷(mèn)。
4. 解雇:他干的不好,让那家饭店给散了。
场读音:cháng,chǎng[ chǎng ]1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。
2. 量词,用于文娱体育活动:场次。
3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。
4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。
5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。