mǐ mǐ zhī yīn
靡靡之音mǐ mǐ zhī yuè
靡靡之乐mǐ mǐ zhī shēng
靡靡之声mǐ mǐ zhī yīn
靡靡之音mǐ mǐ zhī yuè
靡靡之乐mǐ mǐ zhī shēng
靡靡之声mí rán xiàng fēng
靡然向风mí yī yù shí
靡衣玉食mí jiān bù cuī
靡坚不摧mǐ mǐ zhī yīn
靡靡之音mǐ mǐ zhī yuè
靡靡之乐mǐ mǐ zhī shēng
靡靡之声mí suǒ shì cóng
靡所适从mí rán chéng fēng
靡然成风mí rán xiāng fēng
靡然乡风mǐ rán cóng fēng
靡然从风mí yǒu jié yí
靡有孑遗mí zhī suǒ cuò
靡知所措mí suǒ dǐ zhǐ
靡所底止mǐ yī tōu shí
靡衣媮食mǐ yī tōu shí
靡衣偷食mí rán shùn fēng
靡然顺风mí yán nì lǐ
靡颜腻理wán yán
完颜hóng yán
红颜hàn yán
汗颜nǎn yán
赧颜kāi yán
开颜róng yán
容颜biàn yán biàn sè
变颜变色hé yán yuè sè
和颜悦色zhèng yán lì sè
正颜厉色cāng yán bái fà
苍颜白发wǔ yán liù sè
五颜六色nú yán mèi gǔ
奴颜媚骨nú yán bì xī
奴颜婢膝nú yán bì sè
奴颜婢色hòu yán wú chǐ
厚颜无耻jiàng yán qū tǐ
降颜屈体nú yán bì lài
奴颜婢睐hàn yán wú dì
汗颜无地lóng yán fèng zī
龙颜凤姿zhū yán lǜ bìn
朱颜绿鬓zhū yán lǜ fā
朱颜绿发zhū yán hè fā
朱颜鹤发zhū yán cuì fā
朱颜翠发qiǎng yán wéi xiào
强颜为笑hóng yán bái fà
红颜白发chá yán guān sè
察颜观色méi yán luò sè
没颜落色chéng yán shùn zhǐ
承颜顺旨chéng yán hòu sè
承颜候色yí yán yuè sè
怡颜悦色wú yán luò sè
无颜落色tiǎn yán tōu shēng
忝颜偷生sháo yán zhì chǐ
韶颜稚齿chóu yán bù zhǎn
愁颜不展pò yán yī xiào
破颜一笑pò yán wēi xiào
破颜微笑qiǎng yán huān xiào
强颜欢笑zhū yán fěn miàn
朱颜粉面cuò yán wú dì
措颜无地miǎn yán shì chóu
腼颜事仇miǎn yán rén shì
腼颜人世miǎn yán tiān rǎng
腼颜天壤hóng yán bó mìng
红颜薄命tóng yán hè fà
童颜鹤发fàn yán jí jiàn
犯颜极谏fàn yán gǎn jiàn
犯颜敢谏fàn yán kǔ jiàn
犯颜苦谏fàn yán zhí jiàn
犯颜直谏fàn yán jìn jiàn
犯颜进谏miǎn yán tiān rǎng
靦颜天壤nǎn yán hàn xià
赧颜汗下kàng yán gāo yì
抗颜高议miǎn yán rén shì
靦颜人世kàng yán wéi shī
抗颜为师miǎn yán shì dí
腼颜事敌miǎn yán shì chóu
靦颜事仇jì yán wú suǒ
寄颜无所zhù yán yǒu shù
驻颜有术huā yán yuè mào
花颜月貌mí yán nì lǐ
靡颜腻理zǒng jīng lǐ
总经理dà dào lǐ
大道理xīn ān lǐ dé
心安理得cí qióng lǐ jí
辞穷理极dāng jiā lǐ jì
当家理纪cí qiǎo lǐ zhuō
辞巧理拙cí zhèng lǐ zhí
词正理直míng zhèng lǐ shùn
名正理顺qì zhuàng lǐ zhí
气壮理直bù kě lǐ yù
不可理喻cí qióng lǐ jué
词穷理绝cí qióng lǐ jí
词穷理极cí qióng lǐ qū
词穷理屈cí qióng lǐ jìn
词穷理尽shēn yuān lǐ wǎng
伸冤理枉cí qióng lǐ qū
辞穷理屈cí qióng lǐ jìn
辞穷理尽jī pī lǐ jiě
肌劈理解yí qíng lǐ xìng
怡情理性jūn shì lǐ lùn
军事理论shù zhàng lǐ mín
束杖理民qíng shù lǐ qiǎn
情恕理遣⒈ 容貌美丽,肌肤细腻。
引《楚辞·招魂》:“靡颜腻理,遗视矊些。”
王逸注:“靡,緻也。腻,滑也。”
南朝梁刘孝标《辩命论》:“夫靡颜腻理,哆噅顣頞,形之异也。”
靡:美丽;颜:面容;腻:细腻;理:肌理。形容容貌美丽,皮肤细腻柔滑。
战国楚·宋玉《招魂》:“靡颜腻理,遗视绵些。”
清·袁枚《小仓山房尺牍》第96回:“拜见之下,果然靡颜腻理。”
靡颜腻理作谓语、定语;指人的肌肤。
查看更多
靡读音:mí,mǐ[ mí ]
浪费:~费。奢~。
颜读音:yán颜yán(1)(名)脸;脸上的表情:容~|和~悦色|笑逐~开。(2)(名)体面;面子:无~见人。(3)(名)颜色:~料|五~六色。(4)(名)姓。
腻读音:nì1.食物油脂过多,使人不想吃:油~。
2.厌烦:越听越~。
3.细致;光润:细~。
4.积垢:尘~。
理读音:lǐ理lǐ(1)本义:治玉。(2)(名)物质组织的条纹;纹理。(3)(名)道理;事理。(4)(名)自然科学;有时特指物理学。(5)(名)管理;办理。(6)(动)整理;使整齐:~发|~一~书籍。(7)(动)对别人的言语行动表示态度;表示意见(多用于否定):路上碰见了;谁也没~谁|置之不~。(8)(Lǐ)姓。