fǎn shǒu
反手fǎn xǐng
反省fǎn duì
反对fǎn kàng
反抗fǎn cháng
反常fǎn yìng
反应fǎn huǐ
反悔fǎn zhèng
反正fǎn gōng
反攻fǎn pài
反派fǎn pàn
反叛fǎn miàn
反面fǎn zhào
反照fǎn bǐ
反比fǎn guāng
反光fǎn bó
反驳fǎn sī
反思fǎn zhī
反之fǎn gù
反顾fǎn bǔ
反哺fǎn fù
反复fǎn jī
反击fǎn xiǎng
反响fǎn chèn
反衬fǎn wèn
反问fǎn chú
反刍fǎn dòng
反动fǎn tán
反弹fǎn gǎn
反感fǎn chā
反差fǎn dào
反倒fǎn ér
反而fǎn shè
反射fǎn yìng
反映fǎn jié
反诘fǎn pū
反扑fǎn xiàng
反向fǎn zhuàn
反转fǎn zhèng
反证fǎn qián
反潜fǎn sù
反诉fǎn kuì
反馈fǎn yìng duī
反应堆fǎn zuò yòng
反作用fǎn zhèng fǎ
反证法fǎn hán shù
反函数fǎn dòng pài
反动派fǎn gé mìng
反革命fǎn duì piào
反对票fǎn duì pài
反对派fǎn duì dǎng
反对党fǎn fǎn fù fù
反反覆覆fǎn fǎn fù fù
反反复复fǎn qiú fù chú
反裘负刍fǎn qiú shāng pí
反裘伤皮fǎn qiú fù xīn
反裘负薪fǎn shǒu kě dé
反手可得fǎn fǎn fù fù
反反覆覆fǎn fǎn fù fù
反反复复fǎn gōng zì xǐng
反躬自省fǎn jiāo pò mǎn
反骄破满fǎn diē wén zhāng
反跌文章fǎn běn sù yuán
反本溯源fǎn gē xiāng xiàng
反戈相向fǎn shǒu bá shě
反首拔舍fǎn bài wéi gōng
反败为功fǎn lǎo wéi shào
反老为少fǎn kè wéi zhǔ
反客为主fǎn láo wéi yì
反劳为逸fǎn bài wéi shèng
反败为胜fǎn fù wú cháng
反复无常fǎn jiàn zhī jì
反间之计fǎn běn huán yuán
反本还原fǎn gē yī jī
反戈一击fǎn jīng xíng quán
反经行权fǎn gōng zì zé
反躬自责fǎn qiú zhū jǐ
反求诸己fǎn mù chéng chóu
反目成仇fǎn lǎo chéng tóng
反老成童fǎn miàn rén wù
反面人物fǎn miàn wén zhāng
反面文章fǎn fù wú cháng
反覆无常fǎn liǎn wú qíng
反脸无情fǎn miàn wú qíng
反面无情fǎn zhèng bō luàn
反正拨乱fǎn zhèng huán chún
反正还淳fǎn bǔ zhī sī
反哺之私fǎn bǔ zhī qíng
反哺之情fǎn chún xiāng jī
反唇相讥fǎn cè huò ān
反侧获安fǎn fù bù cháng
反复不常fǎn jīng cóng quán
反经从权fǎn chún xiāng jī
反唇相稽fǎn cè zì ān
反侧自安fǎn miàn jiào yuán
反面教员fǎn pú guī zhēn
反璞归真fǎn pǔ huán chún
反朴还淳fǎn lǎo huán tóng
反老还童fǎn shēn zì wèn
反身自问fǎn zhì qí shēn
反治其身fǎn zhǎng zhī yì
反掌之易fǎn yǎo yī kǒu
反咬一口fǎn gōng dǎo suàn
反攻倒算fǎn jīng hé dào
反经合道fǎn xíng liǎng dēng
反行两登fǎn fēng miè huǒ
反风灭火fǎn jīng hé yì
反经合义fǎn pǔ guī zhēn
反朴归真fǎn gōng zì wèn
反躬自问fǎn fù tuī qiāo
反复推敲fǎn lái fù qù
反来复去fǎn shuǐ bù shōu
反水不收fǎn yǎn bù shí
反眼不识fǎn tīng shōu shì
反听收视fǎn jīng hé quán
反经合权fǎn tīng nèi shì
反听内视qiè tīng
窃听tàn tīng
探听dǎ ting
打听chóng tīng
重听shì tīng
视听shōu tīng
收听nán tīng
难听líng tīng
聆听jiān tīng
监听qīng tīng
倾听hào tīng
好听dòng tīng
动听páng tīng
旁听kě tīng
可听zhù tīng qì
助听器piān tīng piān xìn
偏听偏信piān tīng piān yán
偏听偏言dào tīng ěr shí
道听耳食ěr tīng bā fāng
耳听八方bǎi tīng bù yàn
百听不厌yán tīng jì cóng
言听计从dào tīng tú shuō
道听途说hú tīng zhī shēng
狐听之声gōng tīng bìng guān
公听并观yán tīng móu jué
言听谋决yán tīng xíng cóng
言听行从dào tīng tú shuō
道听涂说ěr tīng xīn shòu
耳听心受fǎn tīng shōu shì
反听收视fǎn tīng nèi shì
反听内视tì tīng xiá shì
逖听遐视móu tīng jì xíng
谋听计行yán tīng jì xíng
言听计行yán tīng jì yòng
言听计用yán tīng shì xíng
言听事行niú tīng tán qín
牛听弹琴xī tīng zūn biàn
悉听尊便fǎn guān nèi zhào
返观内照sè lì nèi rěn
色厉内荏yǐn bīng nèi rè
饮冰内热guò dù nèi gé
过渡内阁wài fāng nèi yuán
外方内员wài lì nèi rěn
外厉内荏wài róu nèi gāng
外柔内刚wài yú nèi zhì
外愚内智yǐng zi nèi gé
影子内阁kān shǒu nèi gé
看守内阁wài jiǎn nèi míng
外简内明fǎn gōng nèi xǐng
返躬内省fǎn tīng nèi shì
反听内视fǎn shì nèi zhào
返视内照fǎn guān nèi shì
返观内视wài fāng nèi yuán
外方内圆wài yuán nèi fāng
外圆内方wài gǎn nèi shāng
外感内伤wài gǎn nèi zhì
外感内滞wài gāng nèi róu
外刚内柔wài kuān nèi míng
外宽内明wài qīn nèi shū
外亲内疏wài kuān nèi shēn
外宽内深wài kuān nèi jì
外宽内忌wài qiǎo nèi jí
外巧内嫉自己反省检查。《晋书.卷五一.挚虞传》:「其日月之眚,水旱之灾,则反听内视,求其所由,远观诸物,近验诸身。」也作「内视反听」。
内视:向内看;反听:听外面的。指既能反省自己的言行,也能听取别人的意见。
《史记 商君列传》:“反听之谓聪,内视之谓明,自胜之谓强。《后汉书 王允传》:“夫内视反听,则忠臣竭诚;宽贤务能,则义士厉节。”
《晋书·挚虞传》:“则反听内视,求其所由,必远观诸物,近验诸身。”
反听内视作谓语、宾语、定语;指人善于处理问题。
查看更多
反读音:fǎn
反fǎn(1)(动)回;还:~击。(2)(动)反抗;反对:造~。(3)(动)翻转:~复。(4)(动)推及:举一~三。(5)(形)与“正”相对:~面。(6)(副)反而;相反地:画虎不成~成犬。
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。
内读音:nèi,nà[ nèi ]1. 里面,与“外”相对:内部。内外。内定。内地。内阁。内行(háng )。内涵。
2. 称妻子或妻子家的亲戚:内人。内亲。内弟。
3. 亲近:内君子而外小人。
视读音:shì视shì(1)(动)看:~力|近~。(2)(动)看待:轻~。(3)(动)考察:巡~。