chuàng shǐ
创始zhào shǐ
肇始yuán shǐ
原始kāi shǐ
开始chū shǐ
初始qǐ shǐ
起始chuàng shǐ rén
创始人shàn shǐ shàn zhōng
善始善终quán shǐ quán zhōng
全始全终yǒu shǐ yǒu zhōng
有始有终wú shǐ wú zhōng
无始无终zì shǐ zì zhōng
自始自终yǒu shǐ yǒu zú
有始有卒zì shǐ zhì zhōng
自始至终yuán shǐ fǎn zhōng
原始反终dǔ shǐ zhī zhōng
睹始知终shèn shǐ jìng zhōng
慎始敬终zhōng shǐ bù yú
终始不渝chì shǐ bì zhōng
敕始毖终jiàn shǐ zhī zhōng
见始知终yǒu shǐ wú zhōng
有始无终yuán shǐ jiàn zhōng
原始见终jǐn shǐ lǜ zhōng
谨始虑终shàn shǐ lìng zhōng
善始令终jīng shǐ dà yè
经始大业yuán shǐ gōng shè
原始公社zhōng shǐ ruò yī
终始若一zhōng shǐ rú yī
终始如一肇端,起始,
(.好工具)肇始zhàoshǐ
(1) 开始;发端
英start; initiate⒈ 发端,开始。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·诸子》:“至鬻熊知道,而文王諮询,餘文遗事,録为《鬻子》。子目肇始,莫先於兹。”
清姚鼐《孙忠愍公祠记》:“观察以谓孙氏建功,肇始於忠愍,而无专祠,非所以表忠义以光后嗣。”
康有为《<味梨集>序》:“四五七言、长短句,其体同肇始於《三百篇》。”
柯灵《香雪海·历史老人摊了牌》:“一九四九年是中国历史的分水岭,它宣告了旧时代的结束,新时代的肇始。”
开端。