qiān guà
牵挂qiān lián
牵连qiān shè
牵涉qiān zhì
牵制qiān qiǎng
牵强qiān dòng
牵动qiān xiàn
牵线qiān lěi
牵累qiān tóu
牵头qiān chě
牵扯qiān yǐn
牵引qiān yǐn lì
牵引力qiān niú xīng
牵牛星qiān cháng guà dù
牵肠挂肚qiān wù yǐn lèi
牵物引类qiān cháng gē dù
牵肠割肚qiān yáng dān jiǔ
牵羊担酒qiān yī zhǒu jiàn
牵衣肘见qiān yī tóu xiá
牵衣投辖qiān sī bān téng
牵丝扳藤qiān sī pān téng
牵丝攀藤qiān qiǎng fù huì
牵强附会qiān sān chě sì
牵三扯四qiān jīn suō mài
牵筋缩脉qiān luó mò bǔ
牵萝莫补qiān luó bǔ wū
牵萝补屋qiān xīn guà cháng
牵心挂肠qiān xīn guà dù
牵心挂肚qiān cháng yíng xīn
牵肠萦心qiān wǔ guà sì
牵五挂四qiān qiáng fù hé
牵强附合qiān hé fù huì
牵合附会qiān hé fù huì
牵合傅会qiān yǐn fù huì
牵引附会qiān guǐ shàng jiàn
牵鬼上剑qiān niú zhī nǚ
牵牛织女qiān niú xià jǐng
牵牛下井qiān jīng yǐn lǐ
牵经引礼zì qiáng
自强jué jiàng
倔强qiān qiǎng
牵强jiā qiáng
加强fù qiáng
富强yā qiáng
压强jiān qiáng
坚强wán qiáng
顽强chěng qiáng
逞强zēng qiáng
增强háo qiáng
豪强gāng qiáng
刚强gāo qiáng
高强miǎn qiǎng
勉强yào qiáng
要强liè qiáng
列强nǚ qiáng rén
女强人àn qiáng zhù ruò
按强助弱yì qiáng fú ruò
抑强扶弱chú qiáng fú ruò
锄强扶弱wéi qiáng líng ruò
违强凌弱wéi qiáng líng ruò
违强陵弱yǐ qiáng líng ruò
以强凌弱yǐ qiáng shèng ruò
以强胜弱bì qiáng dǎ ruò
避强打弱zhēng qiáng dòu hěn
争强斗狠jué jiàng jù ào
倔强倨傲jiān qiáng bù qū
坚强不屈shì qiáng yǐ chǒng
恃强倚宠shēn qiáng lì zhuàng
身强力壮shì qiáng zhēng bà
恃强争霸shì qiáng qī ruò
恃强欺弱shì qiáng líng ruò
恃强凌弱zhēng qiáng xiǎn shèng
争强显胜zhēng qiáng dòu shèng
争强斗胜zhēng qiáng hào shèng
争强好胜rén qiáng mǎ zhuàng
人强马壮chà qiáng rén yì
差强人意jīng qiáng lì zhuàng
精强力壮bì qiáng jī duò
避强击惰bì qiáng jī ruò
避强击弱yǐ qiáng qī ruò
以强欺弱qiān qiǎng fù huì
牵强附会chěng qiáng hào shèng
逞强好胜bīng qiáng jiàng yǒng
兵强将勇bīng qiáng mǎ zhuàng
兵强马壮bīng qiáng zé miè
兵强则灭wài qiáng zhōng gān
外强中干kāng qiáng féng jí
康强逢吉zì qiáng bù xī
自强不息qiān qiáng fù hé
牵强附合chěng qiáng chēng néng
逞强称能rén qiáng shèng tiān
人强胜天yǐ qiáng líng ruò
倚强凌弱kuā qiáng shuō huì
夸强说会kuā qiáng dào huì
夸强道会fù qiáng kāng lè
富强康乐wài qiáng zhōng jí
外强中瘠mù jiàng shǎo wén
木强少文勉强,
贴切,自然,
牵强qiānqiǎng
(1) 勉强
例他的论点似乎是牵强和不合理的英farfetched(2) 牵强附会
例牵强不通例未免过于牵强英give a strain interpretation⒈ 亦作“牵彊”。 犹勉强。
引唐皇甫冉《同李司直诸公暑夜南馀馆》诗:“微官朝復夕,牵强亦何心。”
宋司马光《辞免馆伴札子》:“臣所以輒违詔旨,再三固辞者,非敢避事偷安,诚以人之才性,各有能否,不可牵强。”
宋李纲《与程给事书》:“而今者,误蒙诸公推挽,牵彊至此。”
⒉ 犹言牵强附会。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷六:“李公甫表云:‘ 汉使嚙毡,未必得匈奴之要领; 楚军挟纊,惟当坚祈父之爪牙。’语虽巧,颇牵彊。”
金王若虚《论语辨惑二》:“‘子罕言利’一章,説者虽多,皆牵强不通。”
马南邨《燕山夜话·白开水最好喝》:“古人也有把天下各种水,分别次第,评定优劣的,未免过于牵强,不尽合理。”
勉强。唐.皇甫冉〈同李司直诸公暑夜南余馆〉诗:「微官朝复夕,牵强亦何心。」也作「牵彊」。
牵读音:qiān
牵qiān(1)(动)拉(人或牲口):~手|~着牛。(2)(动)牵涉:~连|~制。
强读音:qiáng,qiǎng,jiàng[ qiǎng ]1. 硬要,迫使,尽力:强使。强迫。强逼。强辩。勉强。强人所难。强词夺理。