shān huò
山货shān shuǐ
山水shān mài
山脉shān ào
山坳shān dì
山地shān lǐng
山岭shān chuān
山川shān xiāo
山魈shān hé
山河shān bì
山壁shān yāo
山腰shān zhài
山寨shān dōng
山东shān dòng
山洞shān xī
山西shān xiāng
山乡shān dān
山丹shān chá
山茶shān yáng
山羊shān quán
山泉shān yá
山崖shān luán
山峦shān bēng
山崩shān yuè
山岳shān gǔ
山谷shān liáng
山梁shān zhuāng
山庄shān zhā
山楂shān dào
山道shān chéng
山城shān què
山雀shān fēng
山风shān yù
山芋shān fēng
山峰shān zuǐ
山嘴shān shén
山神shān lù
山麓shān mín
山民shān cūn
山村shān gē
山歌shān dǐng
山顶shān yào
山药shān lín
山林shān xì
山系shān pō
山坡shān jiǎo
山脚shān mén
山门shān jī
山鸡shān lù
山路shān gēn
山根shān sè
山色shān gōu
山沟shān jǐ
山脊shān gāng
山冈shān qiū
山丘shān tóu
山头shān hóng
山洪shān kǒu
山口shān jiàn
山涧shān māo
山猫shān qū
山区shān hǎi guān
山海关shān shuǐ shī
山水诗shān hé tao
山核桃shān shuǐ huà
山水画shān zhū yú
山茱萸shān máo jǔ
山毛榉shān yao dàn
山药蛋shān bēng zhōng yìng
山崩钟应shān qīng shuǐ xiù
山清水秀shān qióng shuǐ jìn
山穷水尽shān bēng hǎi xiào
山崩海啸shān hū hǎi xiào
山呼海啸shān gāo hǎi shēn
山高海深shān yáo yě sù
山肴野蔌shān yáo yě wéi
山殽野湋shān zhēn hǎi wèi
山珍海味shān míng gǔ yīng
山鸣谷应shān yáo dì dòng
山摇地动shān bēng chuān jié
山崩川竭shān méi shuǐ yǎn
山眉水眼shān jié zǎo zhuō
山节藻棁shān bāo hǎi róng
山包海容shān bāo hǎi huì
山包海汇shān róng hǎi nà
山容海纳shān hé biǎo lǐ
山河表里shān huí lù zhuǎn
山回路转shān zhǎng shuǐ kuò
山长水阔shān nán hǎi běi
山南海北shān gā lá ér
山旮旯儿shān bēn hǎi lì
山奔海立shān bēng dì tā
山崩地塌shān bēng dì chè
山崩地坼shān bēng dì xiàn
山崩地陷shān bēng shuǐ jié
山崩水竭shān bēng dì liè
山崩地裂shān zǒu shí qì
山走石泣shān gōng dǎo zǎi
山公倒载shān gāo shuǐ xiǎn
山高水险shān jī bō wěi
山积波委shān lín yǐn yì
山林隐逸shān zhòng shuǐ fù
山重水复shān qióng shuǐ duàn
山穷水断shān zhēn hǎi cuò
山珍海错shān yín zé chàng
山吟泽唱shān zhōng zǎi xiàng
山中宰相shān jī zhào yǐng
山鸡照影shān zhì yuān tíng
山峙渊渟shān zhǐ chuān xíng
山止川行shān chuān mǐ jù
山川米聚shān gāo shuǐ zhǎng
山高水长shān liù chuān shí
山溜穿石shān qióng shuǐ jué
山穷水绝shān méng hǎi shì
山盟海誓shān yáo hǎi cuò
山肴海错shān zhēn hǎi xū
山珍海胥shān yīn yè xuě
山阴夜雪shān zhǎng shuǐ yuǎn
山长水远shān fū shuǐ huàn
山肤水豢shān gāo shuǐ dī
山高水低shan fu zheng zhuang
山复整妆shān dǐng dòng rén
山顶洞人shān dōng dà xué
山东大学shān yīn chéng xīng
山阴乘兴shān mù zì kòu
山木自寇shān zōu hǎi shì
山陬海噬shān míng shuǐ xiù
山明水秀shān shuǐ xiāng lián
山水相连shān zōu hǎi shì
山陬海澨shān kuī yī kuì
山亏一篑shān qī gǔ yǐn
山栖谷隐shān qī gǔ yǐn
山栖谷饮shān guāng shuǐ sè
山光水色shān yīn dào shàng
山阴道上shān tóng shí làn
山童石烂shān hán shuǐ lěng
山寒水冷shān jī yìng shuǐ
山鸡映水shān yǔ yù lái
山雨欲来shān jiān lín xià
山间林下shān tuí mù huài
山颓木坏shān jī wǔ jìng
山鸡舞镜shān kū shí sǐ
山枯石死shān jū shuǐ yá
山砠水厓shān xiāo
山魈山魈shānxiāo
(1) 猕猴的一种。面部皮肤蓝色,鼻子红色,吻部有血须,尾极短,多群居,产于非洲西部
英mandrill(2) 传说中山里的怪物
英monster⒈ 动物名。猴属。狒狒之类。体长约三尺,头大面长,眼小而凹,鼻深红色,两颊蓝紫有皱纹,腹部灰白色,臀部有一大块红色脾胝,尾极短而向上,有尖利长牙,性凶猛,状极丑恶。古代传说以为山怪,又称“山萧”、“山臊”、“山繅”等,记述状貌不一。
引唐戴孚《广异记·斑子》:“山魈者, 岭南所在有之,独足反踵,手足三歧。其牝者好施脂粉。於大树中做窠。”
唐白居易《送人贬信州判官》诗:“溪畔毒沙藏水弩,城头枯树下山魈。”
宋陆游《得所亲广州书》诗:“人稀野店山魈语,路僻蛮村荔子繁。”
章炳麟《噀伧文》:“毋作山魈,鼠窃狗偷。”
《人民文学》1978年第7期:“这一下,老人们全都撞着了山魈一样,走都走不迭。”
动物名。哺乳纲灵长目。体长三尺余,被长毛,尾短而向上,性猛力强,产于非洲西 岸,以野鼠、小鸟等为食。