huáng hǎi
黄海huáng jīn
黄金huáng shā
黄沙huáng hūn
黄昏huáng yóu
黄油huáng lián
黄连huáng lín
黄磷huáng sè
黄色huáng yù
黄玉huáng yīng
黄莺huáng huā
黄花huáng guā
黄瓜huáng yú
黄鱼huáng tǔ
黄土huáng niú
黄牛huáng dǎn
黄疸huáng hé
黄河huáng niǎo
黄鸟huáng tóng
黄铜huáng fēng
黄蜂huáng dòu
黄豆huáng mǐ
黄米huáng jiǔ
黄酒huáng lí
黄鹂huáng pái
黄牌huáng shàn
黄鳝huáng qí
黄芪huáng páo
黄袍huáng má
黄麻huáng dēng dēng
黄澄澄huáng càn càn
黄灿灿huáng shǔ láng
黄鼠狼huáng rè bìng
黄热病huáng huā cài
黄花菜huáng dòu yá
黄豆芽huáng huā yú
黄花鱼huáng jīn wū
黄金屋huáng dì líng
黄帝陵huáng lián sù
黄连素huáng liáng mèng
黄粱梦huáng què xián huán
黄雀衔环huáng què sì chán
黄雀伺蝉huáng què zài hòu
黄雀在后huáng má zǐ shū
黄麻紫书huáng yún bái cǎo
黄云白草huáng liáng měi mèng
黄粱美梦huáng mián ǎo zǐ
黄绵袄子huáng zhōng wǎ fǒu
黄钟瓦缶huáng páo jiā shēn
黄袍加身huáng yáng rèn rén
黄羊任人huáng dì zǐ sūn
黄帝子孙huáng máo bái wěi
黄茅白苇huáng cháo qǐ yì
黄巢起义huáng kǒu rú zǐ
黄口孺子huáng quán zhī xià
黄泉之下huáng fā tái bèi
黄发骀背huáng fā tái bèi
黄发鲐背huáng fā tái bèi
黄发台背huáng hé shuǐ qīng
黄河水清huáng tái zhī guā
黄台之瓜huáng juàn yòu fù
黄绢幼妇huáng juàn yòu fù
黄卷幼妇huáng zhōng huǐ qì
黄钟毁弃huáng guàn cǎo lǚ
黄冠草履huáng guàn yě fú
黄冠野服huáng guàn cǎo fú
黄冠草服huáng tóng hào shǒu
黄童皓首huáng zhōng cháng qì
黄钟长弃huáng fà chuí tiáo
黄发垂髫huáng tóng bái diān
黄童白颠huáng jīn shí dài
黄金时代huáng huā wǎn jiē
黄花晚节huáng fēng wù zhào
黄风雾罩huáng tāng dàn shuǐ
黄汤淡水huáng ěr chuán shū
黄耳传书huáng jī dàn fàn
黄齑淡饭huáng pí guā shòu
黄皮刮瘦huáng jīn zhù xiàng
黄金铸象huáng máo yā tou
黄毛丫头huáng sè zhà yào
黄色炸药huáng chén qīng shuǐ
黄尘清水huáng dào jí rì
黄道吉日huáng zhōng dà lǚ
黄钟大吕huáng yī shǐ zhě
黄衣使者huáng fā ér chǐ
黄发儿齿huáng tóng bái sǒu
黄童白叟huáng páo jiā tǐ
黄袍加体huáng gān hēi shòu
黄干黑瘦huáng jīn shí jiān
黄金时间huáng jī bái fàn
黄齑白饭huáng tāng là shuǐ
黄汤辣水huáng wū zuǒ dào
黄屋左纛huáng tǔ gāo yuán
黄土高原huáng juàn qīng dēng
黄卷青灯huáng liáng yī mèng
黄粱一梦huáng liáng měi mèng
黄梁美梦huáng jīn shī sè
黄金失色huáng yáng è rùn
黄杨厄闰huáng gōng jiǔ lú
黄公酒垆huáng pái jǐng gào
黄牌警告huáng zhōng wǎ fǒu
黄锺瓦缶huáng zhōng wǎ fǔ
黄钟瓦釜huáng zhōng huǐ qì
黄锺毁弃huáng mén fù mǎ
黄门驸马huáng lú zhī tòng
黄垆之痛huáng pí guǎ shòu
黄皮寡瘦huáng gān hēi sōu
黄干黑廋huáng huā nǚ ér
黄花女儿huáng qí zǐ gài
黄旗紫盖huáng jīn shì jiè
黄金世界huáng pí guā sōu
黄皮刮廋huáng pí guǎ sōu
黄皮寡廋huáng rén pěng rì
黄人捧日huáng má zǐ ní
黄麻紫泥huáng rén shǒu rì
黄人守日huáng gōng hào qiān
黄公好谦huáng liáng yī mèng
黄梁一梦huáng kǒu xiǎo ér
黄口小儿huáng tiān jiāo rì
黄天焦日huáng ěr jì shū
黄耳寄书huáng lóng tòng yǐn
黄龙痛饮⒈ 黄色长衣。初,官民可同服黄袍, 隋以后,皇帝常服黄袍, 唐高祖武德初,禁士庶不得服,黄袍遂为皇帝之专服。 《隋书·礼仪志七》:“百官常服,同於匹庶,皆著黄袍,出入殿省。
引黄祖朝服亦如之,唯带加十三环,以为差异。”
《资治通鉴·后晋齐王开运三年》:“傅住儿入宣契丹主命,帝脱黄袍,服素衫,再拜受宣,左右皆掩泣。”
宋司马光《涑水记闻》卷一:“太祖警起,出视之,诸将露刃罗立于庭,曰:‘诸军无主,愿奉太尉为天子。’ 太祖未及答,或以黄袍加太祖之身,众皆拜于庭下,大呼称万岁,声闻数里。”
《说唐》第四一回:“李渊再拜受命,戴冕冠,披黄袍,升大殿,即皇帝位。”
⒉ 借指天子。
引清孔尚任《桃花扇·劫宝》:“平生驍勇无人当,拉不住黄袍北上,笑断江东父老肠。”
王季思等注:“指天子。”
⒊ 僧服。僧众中职位较高者作佛事时穿黄袍。
⒋ 鸟名。
引三国吴陆玑《毛诗草木鸟兽虫鱼疏·黄鸟于飞》:“黄鸟,黄鸝留也……或谓之黄袍。”
前蜀贯休《晚春寄张侍郎》诗:“鸟听黄袍小,城临白帝寒。”
原注:“黄袍,禽也。”
黄色的上衣,隋以后为天子服。
如:「陈桥兵变,黄袍加身。」