jìn zhǐ
禁止jìn jì
禁忌jìn gù
禁锢jìn yùn
禁运jìn dì
禁地jìn yān
禁烟jìn lìng
禁令jìn jué
禁绝jìn sài
禁赛jìn yòng
禁用jīn shòu
禁受jìn qū
禁区jīn de qǐ
禁得起jìn de zhù
禁得住jīn bu qǐ
禁不起jīn bu zhù
禁不住jìn gōng qǐn bīng
禁攻寝兵jìn jiān chú huá
禁奸除猾jìn bào zhū luàn
禁暴诛乱jìn zhǐ lìng xíng
禁止令行jìn dǐng yī luán
禁鼎一脔jìn shě kāi sāi
禁舍开塞jìn qíng gē yù
禁情割欲jìn zhōng pō mù
禁中颇牧jìn wǎng shū kuò
禁网疏阔jìn bào zhèng luàn
禁暴正乱jìn bào jìng luàn
禁暴静乱mìng lìng
命令dōng lìng
冬令zé lìng
责令cí lìng
辞令sī lìng
司令hào lìng
号令yán lìng
严令kǒu lìng
口令xià lìng
下令tōng lìng
通令dāng lìng
当令shí lìng
时令xià lìng
夏令fǎ lìng
法令jìn lìng
禁令míng lìng
明令hè lìng
喝令xùn lìng
训令jí lìng
即令jié lìng
节令jūn lìng
军令zhǐ lìng
指令shǒu lìng
手令lè lìng
勒令qiáng lìng
强令chuán lìng
传令zhèng lìng
政令diào lìng
调令xiàn lìng
县令sī lìng yuán
司令员fā lìng qiāng
发令枪sī lìng bù
司令部xià lìng shí
夏令时jūn lìng zhuàng
军令状xià lìng yíng
夏令营fèng lìng chéng jiào
奉令承教bào lìng shǒu lǜ
抱令守律léi lìng fēng xíng
雷令风行hào lìng rú shān
号令如山gēng lìng míng hào
更令明号lì lìng zhì hūn
利令智昏zhāo lìng xī gǎi
朝令夕改jūn lìng rú shān
军令如山cóng lìng rú liú
从令如流sān lìng wǔ shēn
三令五申bù lìng ér xìn
不令而信zhāo lìng mù gǎi
朝令暮改zhāo lìng xī gēng
朝令夕更mìng lìng zhǔ yì
命令主义lì lìng zhì hūn
利令志惛zhāo lìng yè dùn
朝令夜遁zhèng lìng bù yī
政令不一严禁,禁止,禁制,
允许,许可,开放,
禁令jìnlìng
(1) 禁止某种活动的法令
英prohibition⒈ 禁律和号令。
引《周礼·地官·卝人》:“巡其禁令。”
郑玄注:“行其禁,明其令。”
《周礼·地官·乡大夫》:“各掌其乡之政教禁令。”
贾公彦疏:“六乡大夫各掌其乡之政令及十二教与五禁号令皆掌之。”
《荀子·正论》:“汤武者,至天下之善禁令者也。”
⒉ 禁止从事某项活动的法令或命令。
引《周礼·天官·宰夫》:“掌其禁令。”
郑玄注:“宰夫察其不如仪。”
《后汉书·西羌传》:“杀人偿死,无它禁令。”
宋曾巩《司门制》:“门关筦键之事,启闭出入之节,总其籍赋,而审其禁令。”
鲁迅《<华盖集>题记》:“我以为如果艺术之宫里有这么麻烦的禁令,倒不如不进去。”
冰心《寄小读者》九:“在天然的禁令之中,杜门谢客,过我的清闲回忆的光阴。”
禁止某种行为的法令。
禁读音:jīn,jìn[ jìn ]
1. 不许,制止:禁止。禁绝。禁书。禁令。禁赌。禁欲。禁锢。
2. 法律或习惯上制止的事:犯禁。违禁品。
3. 拘押:囚禁。监禁。禁闭。
4. 古代称帝王的地方:宫禁。禁苑。禁卫。禁军(古代指保卫京城或宫廷的军队)。
5. 不能随便通行的地方:禁地。禁区。
6. 避忌:禁忌。
令读音:líng,lǐng,lìng[ lìng ]1. 上级对下级的指示:命令。法令。朝(zhāo)令夕改。
2. 古代官名:县令。令尹。尚书令。
3. 使,使得:令人兴奋。
4. 时节:时令。节令。
5. 美好,善:令名。令辰。令闻(好名声)。
6. 敬辞,用于对方的亲属或有关系的人:令尊。令堂。令岳。令郎。令爱。
7. 短的词调(diào ),散曲中不成套的曲(多用于词调、曲调名):小令。如梦令。