dōng dōng
冬冬dōng lìng
冬令dōng lóng
冬珑dōng rì
冬日dōng mián
冬眠dōng cài
冬菜dōng gū
冬菇dōng xùn
冬训dōng yǒng
冬泳dōng zhì
冬至dōng yī
冬衣dōng tiān
冬天dōng jì
冬季dōng qīng
冬青dōng guā
冬瓜dōng xián
冬闲dōng mài
冬麦dōng zhuāng
冬装dōng xiǎo mài
冬小麦dōng rì kě ài
冬日可爱dōng chóng xià cǎo
冬虫夏草dōng wēn xià qīng
冬温夏清dōng wēn xià qìng
冬温夏凊dōng rì xià yún
冬日夏云dōng hōng xué jiū
冬烘学究dōng hōng xiān shēng
冬烘先生dōng hōng tóu nǎo
冬烘头脑dōng qiú xià gě
冬裘夏葛dōng shà xià qiú
冬箑夏裘dōng shàn xià lú
冬扇夏炉zàng qīng
藏青tiān qīng
天青nián qīng
年青shā qīng
杀青diàn qīng
靛青dān qīng
丹青tà qīng
踏青lì qīng
沥青chuí qīng
垂青shí qīng
石青xuán qīng
玄青dōng qīng
冬青fǎn qīng
返青xuě qīng
雪青tiě qīng
铁青xiǎo qīng nián
小青年gòng qīng tuán
共青团bàn qīng bàn huáng
半青半黄qī qīng bā huáng
七青八黄dān qīng bù yú
丹青不渝dān qīng miào shǒu
丹青妙手bí qīng liǎn zhǒng
鼻青脸肿liǎn qīng bí zhǒng
脸青鼻肿chōu qīng pèi bái
抽青配白tuō qīng yū zǐ
拖青纡紫yū qīng tuō zǐ
纡青拖紫bí qīng yǎn wū
鼻青眼乌bí qīng é zhǒng
鼻青额肿bí qīng yǎn zǐ
鼻青眼紫bí qīng yǎn zhǒng
鼻青眼肿yū qīng pèi zǐ
纡青佩紫duō qīng shí zǐ
掇青拾紫lán qīng guān huà
蓝青官话hàn qīng tóu bái
汗青头白qǔ qīng pì bái
取青媲白qǔ qīng fēi bái
取青妃白⒈ 常绿乔木,叶子长椭圆形,边缘有浅锯齿,花小,白色,雌雄异株,核果椭圆形,红色。木材坚韧,种子和树皮可入药。按,女贞、柞木等,俗亦称冬青。
引明张宁《方洲杂言》:“草木中耐寒者极多,素馨、车前、凤尾、治蘠、薜荔、石菖蒲、冬青、木犀……不可胜纪。”
清卓尔堪《遗民诗序》:“或为唐珏谢翱,而夜哭西臺,涕洒冬青。”
清沉复《浮生六记·浪游记快》:“过佛山镇,见人家墙顶多列盆花,叶如冬青,花如牡丹,有大红、粉白、粉红三种,盖山茶花也。”
⒉ 犹言冬日呈青绿色。
引《文选·张衡<东京赋>》:“永安离宫,脩竹冬青。”
薛综注:“冬青,谓不彫落也。”