níng jìng
宁静ān jìng
安静qīng jìng
清静zhèn jìng
镇静yōu jìng
幽静píng jìng
平静tián jìng
恬静jì jìng
寂静lěng jìng
冷静pì jìng
僻静dòng jing
动静xīn jìng
心静xián jìng
娴静wén jìng
文静fèi jìng mài
肺静脉zhèn jìng jì
镇静剂mǎi jìng qiú ān
买静求安yè jìng gēng cháng
夜静更长chén jìng guǎ yán
沉静寡言làng jìng fēng tián
浪静风恬dòng jìng yǒu fǎ
动静有法qīng jìng guǎ yù
清静寡欲chǔ jìng xī jì
处静息迹qīng jìng wú wéi
清静无为dòng jìng yǒu cháng
动静有常yí jìng tǐ xián
仪静体闲fēng jìng làng píng
风静浪平yè jìng gēng lán
夜静更阑yè jìng gēng shēn
夜静更深píng jìng wú shì
平静无事安静,幽静,宁静,安然,
喧器恬噪,喧嚣,喧闹,吵闹,聒噪,
恬静tiánjìng
(1) 恬适安静
英quiet;calm;tranquil⒈ 恬淡安静。
引《东观汉记·闵贡传》:“閔贡字仲叔,太原人也。恬静养神,弗役於物。”
《新唐书·陆象先传》:“然其性恬静寡欲,议论高简,为时推向。”
宋王安石《题南康晏史君望云亭》诗:“云徐无心静无滓, 史君恬静亦如此。”
明文徵明《玉女潭山居记》:“恭甫恬静寡欲,与物无忤。”
冯雪峰《上饶集中营》第三部:“崇高伟大的感情在她恬静的脸上流露着。”
恬然安静。
恬读音:tián
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
静读音:jìng1.安定不动(跟“动”相对):~止。安~。风平浪~。~~的湖水。
2.没有声响:寂~。清~。傍晚,公园里很~。
3.使平静或安静:~下心来。请大家~一~。
4.姓。