fēng mǎn
丰满fēng shèng
丰盛fēng yíng
丰盈fēng bēi
丰碑fēng rùn
丰润fēng fù
丰富fēng shōu
丰收fēng shuò
丰硕fēng cǎi
丰采fēng chǎn
丰产fēng dēng
丰登fēng ráo
丰饶fēng pèi
丰沛fēng yù
丰裕fēng mào
丰茂fēng měi
丰美fēng zú
丰足fēng hòu
丰厚fēng nián
丰年fēng dù piān piān
丰度翩翩fēng yī zú shí
丰衣足食fēng jīn duō lì
丰筋多力fēng nián bǔ bài
丰年补败fēng biāo bù fán
丰标不凡fēng fù duō cǎi
丰富多彩fēng jī ruò gǔ
丰肌弱骨fēng jī xiù gǔ
丰肌秀骨fēng gōng wěi jì
丰功伟绩fēng hēng yù dà
丰亨豫大fēng gōng yì dé
丰功懿德fēng wū bù jiā
丰屋蔀家fēng wū yán zāi
丰屋延灾fēng wū zhī jiè
丰屋之戒fēng wū shēng zāi
丰屋生灾fēng wū zhī huò
丰屋之祸fēng wū zhī guò
丰屋之过fēng qiáng qiào zhǐ
丰墙峭阯fēng fù duō cǎi
丰富多采fēng shén yì cǎi
丰神异彩fēng zī yě lì
丰姿冶丽fēng gàn ráo shé
丰干饶舌fēng gōng hòu lì
丰功厚利fēng gōng mào dé
丰功茂德fēng cǎo cháng lín
丰草长林fēng gōng mào liè
丰功懋烈fēng chéng jiàn qì
丰城剑气fēng shén chuò yuē
丰神绰约fēng dù piān piān
丰度翩翩fēng zī chuò yuē
丰姿绰约fēng gōng wěi liè
丰功伟烈fēng qiáng qiào zhǐ
丰墙峭址fēng liè wěi jì
丰烈伟绩fēng gōng shuò dé
丰功硕德fēng nián rěn suì
丰年稔岁fēng gōng wěi yè
丰功伟业fēng gōng shèng liè
丰功盛烈fēng qǔ kè yǔ
丰取刻与fēng róng jìng shì
丰容靓饰fēng róng shèng jiǎn
丰容盛鬋fēng qiáng qiāo xià
丰墙硗下fēng shā suí shí
丰杀随时充沛,丰富,
稀少,
⒈ 盛多貌。
引汉王褒《四子讲德论》:“於是皇泽丰沛,主恩满溢。”
《后汉书·皇后纪上·和熹邓皇后》:“洪泽丰沛,漫衍八方。”
晋张载《失题》诗:“江南郡蔗,酿液丰沛。”
⒉ 汹涌的波涛。
引《古文苑·刘歆<遂初赋>》:“遭阳侯之丰沛兮,乘素波以聊戾。”
章樵注:“丰沛,波之汹涌也。”
⒊ 汉高祖,沛丰邑人,因以丰沛称高祖故乡。
引汉王充《论衡·命义》:“犹高祖初起,相工入丰沛之邦,多封侯之人矣,未必老少男女俱贵而有相也。”
金元好问《读书》诗:“丰沛帝乡多将相,莫从兴运论人材。”
清张玉书《谒项王庙》诗:“君不见下相城头望丰沛,樵歌暮上歌风臺。”
⒋ 借指帝王故乡。
引晋陆云《盛德颂》:“丰沛之旅,其会如林。”
南朝陈徐陵《进武帝为长城公诏》:“自镇抚枌榆,永寧丰沛。”
唐杜甫《别张十三建封》诗:“汾晋为丰沛,暴隋竟涤除。”
清万寿祺《五月》诗:“矞云五色日重光,今上龙飞丰沛乡。”
⒌ 借指汉高祖。
引明海瑞《春日阻风部中限韵》:“朝马不嘶金勒断,塞游无路到关愁;却思丰沛有遗恨,猛士雕残蔓草愁。”
⒍ 泛指帝王。
引郭沫若《黑猫》二:“在宣布独立以后,更有萑苻馀孽一变而为韦沛功臣。”
⒎ 大的幡幔。
引《易·丰》“丰其沛,日中见沬” 唐孔颖达疏:“夫处光大之时,而丰沛见沬。”
陆德明释文:“沛,或本作旆,谓幡幔也。”
众多的样子。